“Diệp… Diệp…”, Linh Hồ Uyển Nhi do dự trong chốc lát rồi cười nói.
Một tia khách sáo giữa những người xa lạ hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta, nhưng sự cay đắng nơi đáy mắt chỉ có bản thân cô ta biết.
“Bốp…”
Đúng lúc này tay của Âu Dương Ngọc Quân bị Long Linh vỗ một cái, Âu Dương Ngọc Quân liền quay đầu nhìn lại cô.
Vô duyên vô cớ lại đập cậu ta làm gì, Long Linh trợn to hai mắt, kéo tay áo cậu ta bước ra ngoài, mặc kệ cậu ta có đồng ý hay không.
“Long Linh, sao lại kéo tôi?”, sau khi đi được một đoạn, Âu Dương Ngọc Quân khó hiểu hỏi.
“Cậu đúng là đồ ngốc, không thấy bọn họ còn có chuyện còn thương lượng sao?”, Long Linh trợn trắng mắt đáp.
“Có gì thì cứ nói, đánh tôi làm cái gì?”, Âu Dương Ngọc Quân càu nhàu.
Long Linh bất lực, coi như bị cậu ta đánh bại rồi: “Anh không nhìn ra quan hệ giữa hai người họ không bình thường sao?”
“Linh Hồ Uyển Nhi đã nói rằng cô ta đã mang thai đứa con của Diệp Phàm, Diệp Phàm bây giờ đã khôi phục trí nhớ, anh ta còn có một người vợ là Hàn Tuyết, anh nói xem có phải là có việc cần bàn không?”
“Cô thực sự tin rằng Linh Hồ Uyển Nhi đang mang thai đứa con của đại ca à?”, Âu Dương Ngọc Quân kinh ngạc.
“Không tin, nhưng vừa rồi cậu không nhìn ra gì từ khuôn mặt của hai người họ sao? Đừng quên là vừa rồi cậu còn nói là hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257018/chuong-1144.html