Lửa giận của Diệp Phàm như có thể hủy thiên diệt địa.
Anh không ngờ những hòa thượng của chùa Đạt Mẫu kia lại vô sỉ đến vậy, vậy mà lại muốn độ hóa Hàn Tuyết thành tăng ni!
Thậm chí còn lập mưu để dụ mấy người Âu Dương Ngọc Quân tới trong núi tuyết, nếu như không phải bạn bè của họ tình cờ tìm thấy hang động này thì đã không thể bám trụ được bao lâu ở núi tuyết này, ngay cả anh và Linh Hồ Uyển Nhi cũng bị lừa tới đây.
Còn Hàn Tuyết thì bị họ lừa gạt để tìm kiếm quả phật tâm.
Đối với việc Hàn Tuyết là hóa thân của Khổng Tước Minh Vương, Diệp Phàm chỉ khịt mũi khinh bỉ.
Nếu Hàn Tuyết bình an thì còn tốt, nếu như xảy ra chuyện lớn, anh nhất định sẽ làm cho chùa Đạt Mẫu máu chảy thành sông!
Chùa Đạt Mẫu, nhóm người Đức Tán đã quay trở lại từ sớm, đường mà họ đi là độc nhất vô nhị với quãng đường ngắn nhất.
Hàn Tuyết bị nhốt bên trong một phật điện, cửa phật điện đóng chặt, bên trong có tiếng kinh văng vẳng, là Bàn nhược tâm chú nổi tiếng của phật môn, có tác dụng trấn an tinh thần.
Tuy nhiên, Hàn Tuyết lúc này hiển nhiên không thể an tâm lại, Đức Tán không chỉ lừa dối cô, mà còn giam cầm cô ở đây.
Cô còn không biết Âu Dương Ngọc Quân và những người khác thế nào, cũng không biết quả phật tâm có cướp được hay không.
Hàn Tuyết kêu gào trong lòng, nhưng không ai có thể trả lời cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257014/chuong-1145.html