Chương trước
Chương sau


Ánh mắt của hắn ta lúc này mang theo sự quỷ dị, chứa đầy thú tính, chứ không còn giống ánh mắt của loài người.   

“Không phải vội, Diệp Phàm bây giờ nhất định đã khác trước, thông tin này là do Thất Tinh Tông truyền ra, sức mạnh của Diệp Phàm bây giờ đã ngang ngửa với người vừa bước vào tiểu tông sư, cậu còn chưa đạt tới tiểu tông sư, bây giờ mà đi thì quá nguy hiểm”, Hoa Bà Bà lắc đầu nói.   

Lâm Thanh Đế cau chặt mày, hung hăng nói: “Bà Bà, tôi tự biết lượng sức, chưa giết được hắn ta ngay thì tôi sẽ ra tay với người nhà của hắn ta trước, tôi sẽ khiến tất cả những người có quan hệ thân cận với hắn ta phải chịu sự đau khổ của trùng độc”.   

“Ha ha ha...”   

Hoa Bà Bà cười lớn, vô cùng hài lòng nhìn Lâm Thanh Đế.   

Bà ta thích cái cách ra tay không từ thủ đoạn và không có tính người của Lâm Thanh Đế.   

Trước kia con trai bà ta, chình vì khi cắn độc, không dùng máu người, không dùng máu trẻ sơ sinh, lại cộng thêm tâm trí không kiên định, cho nên tới cuối cùng mới thất bại.   

“Không phải gấp, tôi sẽ đưa cho cậu một tín vật, cậu xuống núi đến chỗ này, bọn họ sẽ rất coi trọng thuật Chung Thuật này của cậu, có sự giúp đỡ của bọn họ, cậu mới có thể làm mọi thứ...”   

Hoa Bà Bà lấy ra một lệnh bài trông rất quái dị được làm bằng ngọc huyết.   

“Vạn Chung Môn?”, Lâm Thanh Đế nhận lấy ngọc huyết liền hỏi.   

“Đúng thế!”   

Hoa Bà Bà híp mắt lại, dường như đang nhớ lại điều gì đó, đủ mọi biểu cảm xuất hiện trên gương mặt của bà ta.   

Cuối cùng bà ta thở dài một tiếng rồi nói: “Vạn Chung Môn là tông môn thuật Chung Thuật mạnh nhất ở Miêu Cương, trước kia, tôi là thánh nữ của Vạn Chung Môn, có lệnh bài này, bọn họ sẽ cho người tới tiếp ứng cho cậu”.   

Lâm Thanh Đế vô cùng kinh ngạc, hắn ta đã từng có lần nghe qua về Vạn Chung Môn, nghe nói tông môn đó rất thần bí, không ngờ lại là tông môn thuật Chung Thuật mạnh nhất vùng Miêu Cương.   

Còn Hoa Bà Bà trước kia lại là thành nữ của Vạn Chung Môn!   

Thế lực của tông môn luyện độc khác với những tông môn khác, trong nội bộ của bọn họ có một cách gọi là thánh nữ, thánh nữ này chính là người đứng đầu trong cả thế hệ trẻ của tông môn!

Lâm Thanh Đế vô cùng ngạc nhiên, nhưng Hoa Bà Bà lại chỉ cười lạnh một tiếng, những cái này chỉ là nhất thời mà thôi.  

“Đế Nhi, cầm lấy cái tín vật này đi, nếu như sư phụ không đoán sai thì đại trưởng lão của Vạn Chung Môn bây giờ chính là sư muội của sư phụ, con có thể đưa tín vật cho nó, những cái khác thì nó có thể hiểu được”.  

“Bà Bà, vậy sư phụ làm sao...”  

Hoa Bà Bà hóa ra chính là thánh nữ của Vạn Chung Môn, sức mạnh không ai có thể bì được, sư muội của bà ta bây giờ đã trở thành đại trưởng lão của Vạn Chung Môn, thì đáng lẽ sức mạnh của bà ta phải mạnh hơn mới đúng.  

Tại sao trước đây chỉ một Ám Kình Đại Thành như Diệp Phàm mà cũng không đánh lại được, điều này không hợp lý, hắn ta không thể nào hiểu được.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.