Trên vai trái của Lương Hồng rách một mảng lớn, chỗ đó máu thịt lẫn lộn, còn khoé miệng của Linh Hồ Uyển Nhi cũng chảy xuống một dòng máu.
“Uyển Nhi, cô chảy máu rồi...”
Diệp Phàm thấy thế vô cùng tức giận, anh không muốn để bất kỳ người phụ nữ nào của mình bị thương, anh đã từng thề như vậy.
Bốp!
Cũng đúng lúc này, chiếc roi liền quật thẳng vào mặt anh, một vệt máu liền xuất hiện trên mặt anh.
Diệp Phàm bị đánh bay, cả người va vào tường.
“Hừ, dám phân tâm, đúng là tự tìm đến chỗ chết mà!”, cô ả cầm roi chín đoạn quát lớn, đắc thắng nói.
Ả ta vung tay cây roi chín đoạn lại bay lên, Diệp Phàm còn chưa đứng lên đã bị đánh thêm phát nữa, Lương Hồng cũng xông lên lần nữa.
Gã ta rút kiếm, rồi hô lên.
“Thất Tinh Kiếm Quyết, chết đi!”
Mũi kiếm sáng loáng hướng về phía Linh Hồ Uyển Nhi.
“A...chết đi!”
Diệp Phàm hét lên, cây roi chín đoạn đang quật về phía anh liền bị anh tóm chặt, rồi xông thẳng về phía cô ả đó.
Còn chỗ anh vừa ngã xuống có không ít máu, vết thương đã bị rách ra, máu tươi thấm đẫm cả áo bệnh nhân anh đang mặc.
“Người của võ đường các anh còn ngẩn ra đấy làm gì, xông lên giết chết Diệp Phàm cho tôi!”
Lương Hồng hét lên, vì Linh Hồ Uyển Nhi không hề dưới cơ gã ta, thậm chí gã ta còn thấy cô ta mạnh hơn mình một chút.
Thảo nào có thể đánh hạ được Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256837/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.