Chương trước
Chương sau
Trên vai trái của Lương Hồng rách một mảng lớn, chỗ đó máu thịt lẫn lộn, còn khoé miệng của Linh Hồ Uyển Nhi cũng chảy xuống một dòng máu.  

“Uyển Nhi, cô chảy máu rồi...”  

Diệp Phàm thấy thế vô cùng tức giận, anh không muốn để bất kỳ người phụ nữ nào của mình bị thương, anh đã từng thề như vậy.  

Bốp!  

Cũng đúng lúc này, chiếc roi liền quật thẳng vào mặt anh, một vệt máu liền xuất hiện trên mặt anh.  

Diệp Phàm bị đánh bay, cả người va vào tường.  

“Hừ, dám phân tâm, đúng là tự tìm đến chỗ chết mà!”, cô ả cầm roi chín đoạn quát lớn, đắc thắng nói.  

Ả ta vung tay cây roi chín đoạn lại bay lên, Diệp Phàm còn chưa đứng lên đã bị đánh thêm phát nữa, Lương Hồng cũng xông lên lần nữa.  

Gã ta rút kiếm, rồi hô lên.  

“Thất Tinh Kiếm Quyết, chết đi!”  

Mũi kiếm sáng loáng hướng về phía Linh Hồ Uyển Nhi.  

“A...chết đi!”  

Diệp Phàm hét lên, cây roi chín đoạn đang quật về phía anh liền bị anh tóm chặt, rồi xông thẳng về phía cô ả đó.  

Còn chỗ anh vừa ngã xuống có không ít máu, vết thương đã bị rách ra, máu tươi thấm đẫm cả áo bệnh nhân anh đang mặc.  

“Người của võ đường các anh còn ngẩn ra đấy làm gì, xông lên giết chết Diệp Phàm cho tôi!”  

Lương Hồng hét lên, vì Linh Hồ Uyển Nhi không hề dưới cơ gã ta, thậm chí gã ta còn thấy cô ta mạnh hơn mình một chút.  

Thảo nào có thể đánh hạ được Trần Hùng ngay trong một chiêu, rồi còn cắt luôn được tai hắn.  

Cảm giác này khiến gã ta không vui, dựa vào đâu mà một cô gái lại mạnh như thế được chứ?  

Dựa vào đâu mà tại trận chiến ở trong hang động Bắc Tạng, Diệp Phàm chỉ mới là ám kình đại thành đã có thể đánh hoà với gã ta?  

Gã ta không phục, hôm nay không những phải lấy được đầu của Diệp Phàm, mà còn phải rửa nỗi nhục của mình!  

Lâm Phàm sau khi nghe Lương Hồng nói vậy, liền nhìn, xác nhận đây là cơ hội tốt để giết Diệp Phàm.  

Soạt!  

Ánh mắt bọn họ chạm nhau, người đàn ông mặc đồ đen đang đứng bất động, chợt xông về phía Diệp Phàm.  

Một luồng khí thế không hề kém Lương Hồng chợt bạo phát, khí thế này khiến mấy người của võ đường đều phải kinh ngạc.  

Diệp Phàm vừa bị trúng một roi của cô ả kia, lúc này lại bị trúng một đạp vào lưng của người đàn ông này.  

Diệp Phàm cảm nhận được đòn nguy hiểm chí mạng, cả người nhanh chóng nằm xõng xoài ra đất.  

Vừa đứng dậy liền trượt theo hướng cầu thang.  

Mục tiêu của bọn họ là anh, chỉ cần anh có thể chạy thoát, hoặc có thể dụ bọn họ đuổi theo, thì ít nhất Hàn Tuyết, Linh Hồ Uyển Nhi sẽ tạm thời được an toàn. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.