Anh muốn tránh đi nhưng lại bị người đàn ông túm lại, căn bản chẳng cho anh một chút cơ hội né tránh nào.
“A…”
Sắc mặt Diệp Phàm lập tức biến thành màu như gan lợn, cơn đau khiến anh gần như co giật.
Có người nói trứng đau còn đáng sợ hơn cả đau đẻ khiến đàn ông tuyệt vọng cả thể xác lẫn tinh thần.
Lúc này Diệp Phàm đau đến mức rú lên như sói, nhưng người đàn ông tóc trắng vẫn thản nhiên như không, không hề dừng tay.
Sau khi bị đánh một trận, Diệp Phàm nghiêng đầu, vẫn còn bị đau đến mức ngất đi.
“Này, tên nhóc này lại chịu đòn giỏi thế à…”, người phụ nữ đi đến, nhìn Diệp Phàm đã ngất đi nhưng vẫn còn đau đớn không thôi, khẽ lắc đầu bật cười.
Người đàn ông tóc trắng khẽ cười, nhìn Diệp Phàm nói: “Giãn cơ thông mạch, giúp được gì cũng giúp rồi, sau này thành rồng hay thành sâu bọ thì chỉ dựa vào bản thân cậu ta thôi!”
“Anh muốn đi rồi sao?”. Người phụ nữ lấp tức biến sắc, lo lắng nói.
Người đàn ông tóc trắng gật đầu nói: “Đi, chỗ đó không thể loạn, không đi cũng không được…”
Người phụ nữ liền thẳng tay giữ lấy cánh tay người đàn ông tóc trắng, nhíu mày nói: “Anh Thiên, lần này thì dù nói sao, anh cũng đưa em đi theo, nếu không em sẽ làm ra những chuyện điên cuồng!”
Sắc mặt người phụ nữ lúc này lại lộ ra vẻ bướng bỉnh như một cô gái nhỏ, người đàn ông tóc trắng lắc đầu bật cười, nhẹ nhàng ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256770/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.