Chương trước
Chương sau
“Tạm thời tin cậu, vậy hai người đàn ông mặc vest mà cậu nói có quan hệ gì với Hàn Tử Di?”  

“Người của anh rể cô ta, hai người đó gọi anh rể của Hàn Tử Di là anh Phàm!”  

Hà Siêu giọng kinh hãi nói, hai người khác cũng nói như vậy, xem ra không thể là nói dối được.  

Điều này chứng minh có người giả danh là người của Diệp Phàm tới lừa Hàn Tử Di đi.  

Mà vốn dĩ, Hàn Tử Di đang chuẩn bị gọi điện thoại xác nhận, nhưng vừa hay lại đụng phải Hà Siêu khiến người đàn ông mặc vest gọi điện thoại cho Diệp Phàm, sau đó xảy ra xung đột, khiến Hàn Tử Di quên mất việc gọi điện lại cho Diệp Phàm.  

Tóm lại, chuyện này cũng không thể trách nhóm Hà Siêu được.  

“Chị à, bọn tôi được đi chưa?”  

Hà Siêu hơi sợ, tuy mấy cô gái này ai đấy đều đẹp, nhất là Linh Hồ Uyển Nhi.  

Nhưng anh ta chỉ dám liếc nhìn một cái, cũng không dám nhìn cái thứ hai, sợ mình bị quê.  

Long Linh để bọn họ đi, video trích xuất từ CCTV ở cổng trước cho thấy người đàn ông mặc vest dẫn Hàn Tử Di lên một chiếc xe việt dã, thế nhưng cũng không phát hiện được thêm chi tiết gì.  

“Làm thế nào...”  

Hàn Tuyết vô cùng lo lắng, Hàn Tử Di bị bắt cóc, nhưng bây giờ cũng không biết bọn bắt cóc là ai.  

“Tiểu Tuyết chúng ta quay về trước đã, chiếc xe màu đen này coi như là một manh mối, có thể Trần Hoa sẽ tìm được nó thông qua hệ thống CCTV giao thông, chiếc xe to như vậy không thường thấy”.  

Long Linh phân tích một hồi, việc cần làm bây giờ là rời khỏi đây trước.  

Sau khi phối hợp cho lời khai với bên cảnh sát xong, bọn họ liền quay về khu biệt thự nhỏ mới thuê.  

“Các cô ngồi đây đợi đi, tôi cùng Trần Hoa tới sở cảnh sát”.  

Long Linh cùng Trần Hoa rời đi, cô ta là người của Ám Long Hoa Hạ cho nên có thể tham gia điều tra phá án, còn Hàn Tuyết đương nhiên là không thể.  

Tuy có thể được tham gia cùng, nhưng vẫn có một vài điều khoản buộc phải tuân theo.  

Bên trong tổng bộ của võ đường, Hàn Tử Di được cho uống bồi nguyên đan, trưởng lão Tứ của Lăng Tiêu Sơn đã truyền không ít nội lực vào trong người cô ấy.  

“A...”  

Hàn Tử Di chợt kêu lên một tiếng đau khổ, mắt từ từ mở ra.  

Cô ấy tự tử không thành, nhưng muốn cử động, xong lại không cử động được, còn chân đã bị trói chặt.  

“Tại sao tôi chưa chết, hu hu hu...”  

Hàn Tử Di oà lên khóc tức tưởi, đầu cũng được băng bó lại.  

Nghe tiếng cô ấy khóc, nữ đệ tử của võ đường đang canh chừng cô cũng phải kinh ngạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.