Một lúc sau, Từ Chính và trưởng lão Tứ đi tới.
“Tại sao các ông không để tôi chết đi, các ông là đồ ác quỷ...”, Hàn Tử Di gào khóc.
“Hừ, phí cả một viên bồi nguyên đan, hời cho cô rồi đấy, cô còn có tư cách gì mà khóc lóc cơ chứ...”
Từ Chính quát một tiếng, phải dùng tới bồi nguyên đan để cứu Hàn Tử Di khiến ông ta có chút đau lòng.
“Con ranh, ngày mai thành thân rồi, cô nói xem thằng anh rể rụt đầu của cô có dám tới hay không?”, trưởng lão Tứ của Lăng Tiêu Sơn lạnh lùng cười nói.
Trưởng lão Tứ không cảm thấy tiếc rẻ gì, vì dù sao bồi nguyên đan cũng là của võ đường, chứ không phải của ông ta.
“Anh rể tôi không phải con rùa rụt cổ, là các ông thì có, bắt một đứa con gái như tôi, các ông mới là lũ vô liêm sỉ...”
Hàn Tử Di vừa chửi vừa khóc, trưởng lão Tứ nghe vậy giận run người.
“Hừ, còn già mồm, ngày mai có nhiều người tới tham dự đám cưới của cô, cứ đợi mà xem!”
Trưởng lão Tứ phất tay áo rồi bỏ đi, để lại nữ đệ tử của võ đường canh chừng cô ấy.
Thời gian cứ thế chầm chậm trôi qua.
Tin tức lúc này cũng đã được võ đường cho truyền đi, phàm là những thế lực có máu mặt ở thành phố Cảng, đều nhận được tin tức khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Em vợ của Diệp Phàm lại chuẩn bị kết hôn với đệ tử của Lăng Tiêu Sơn.
Có rất nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256744/chuong-1279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.