Có hai người vốn đang quan sát trận đấu, một người trong số đó không ngần ngại rời khỏi chỗ đứng, xông thẳng về phía mấy người Linh Hồ Tinh Phong.
Một người khác tuy có chút do dự nhưng vẫn phẫn nộ xông lên.
“Đồ khốn, đồ khốn…”
Linh Hồ Tinh Phong lúc này mới kịp phản ứng, nổi giận đừng đừng, không ngừng gầm thét.
Bọn họ đã bị lợi dụng, bị Diệp Phàm lợi dụng mất rồi, chỉ vì nhìn thấy Linh Hồ Uyển Nhi, họ mới kích động thế này
Do đó, trong phút choáng váng, đã khiến đối phương hiểu lầm.
Quan trọng hơn nữa, Linh Hồ Mộc Thanh phản kháng theo bản năng, đâm chết một đệ tử của Võ đường.
Đã giết đệ tử của Võ đường mà lại còn muốn đốt từ đường của người ta, vị trưởng lão vốn luôn lạnh lùng quan sát cũng không thể ngồi yên nữa.
“Trưởng lão Võ đường, mấy người nghe tôi giải thích đã, đây là…”
“Mày chết đi!”
Linh Hồ Tinh Phong hét lớn, muốn giải thích nhưng các vị trưởng lão của Võ đường đã tức điên lên rồi.
Một chưởng đánh vào lồng ngực hắn ta, khí kình dâng trào trong một chưởng này rồi trút xuống theo chưởng thế.
Nếu hắn ta trúng đòn này, không chết thì cũng bị thương nặng, thậm chí còn có thể tàn phế cả đời!
Trong lúc gấp gáp, Linh Hồ Tinh Phong phải giơ tay đỡ đòn mạnh mẽ này.
Bùm!
Hắn ta bị bắn về phía sau ít nhất ba mét.
Cánh tay truyền đến cảm giác đau nhói khiến mặt hắn ta nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256692/chuong-1305.html