Người đàn ông trung niên sợ hãi kêu lên, bả vai bên trái của Chung Thánh Thủ đã bị đánh gãy, đoạn xương gãy đâm xuyên qua cả da.
Lúc này máu chảy thấm xuống lớp áo dài trắng rộng, đã nhuộm thành một màu đỏ máu.
“Bố, bố không sao…”, Chung Thánh Thủ phun ra ngụm máu, hơi thở yếu ớt, nói thều thào.
Cơn đau do gãy xương khiến ông ta nghiến chặt răng, không muốn nói chuyện.
Sau đó, Chung Thánh Thủ cắn răng, tay phải còn khoẻ nhanh chóng điểm vài huyệt bên tay trái để máu chảy chậm lại bớt.
“Đi, lấy kim châm đến cho bố…”
Chung Thánh Thủ dặn dò, người đàn ông trung niên vội vã chạy đi.
Ông ta được gọi là Thánh Thủ vốn là do giỏi cả võ lẫn y, y thuật cao siêu nổi tiếng khắp nơi, tự cứu mình cũng là chuyện đơn giản.
Diệp Phàm cũng không ngăn lại, nhìn ông ta lạnh nhạt nói: “Nể tình ông làm nghề y cứu người, làm nhiều chuyện tốt, chưởng này vốn là đánh thẳng vào tim nhưng tôi đã đánh vào bả vai ông. Mau giao Chung Dật Phi ra, đừng để tôi phải giết thêm nhiều người!”
Chung Thánh Thủ lúc này đã vô cùng đau đớn, nghiến răng kiên trì để bản thân không rên rỉ.
Sau đó người đàn ông trung niên chạy đến, đưa kim châm vào tay Chung Thánh Thủ.
Chung Thánh Thủ nhận lấy kim châm liền bắt đầu châm lên người mình, sau khi châm xong hết mới nhìn qua Diệp Phàm.
Vẻ mặt sa sầm rống lớn: “Diệp Phàm, Dật Phi là cháu của tôi, muốn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256610/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.