Chương trước
Chương sau
Hàn Húc Đông mặt biến sắc, giống như bị sét đánh trúng!  

Không còn Tập đoàn Thiên Bảo, lại mất luôn quan hệ với Hàn Tại Dần, ông ta thật sự tiêu đời rồi.  

“Tiểu Tuyết, cháu nói thế là sao, người của Tập đoàn Thiên Bảo phải chuyển đi là sao?”, chú tứ của Hàn Tại Dần vội vàng hỏi lại.  

“Mọi người còn không biết sao?”, Hàn Tuyết nghi hoặc hỏi lại.  

Nhà họ Hàn ai nấy tỏ rõ vẻ lúng túng, sắc mặt của Hàn Húc Đông trở nên có phần hoảng hốt.  

“Tiểu Tuyết, cứ nói lại đi!”  

“Ha ha...”  

Hàn Tuyết cười nhạo: “Bác cả vì gom tiền để cứu Hàn Bách Hào nên đã viết giấy thế chấp Tập đoàn Thiên Bảo cho cháu, chuyện này mọi người không biết sao?”  

“Giấy thế chấp?”  

Người nhà họ Hàn lập tức trở nên nhốn nháo, rất nhiều người không biết tới chuyện này, bọn họ ở lại nhà họ Hàn là bởi có cổ phần của Tập đoàn Thiên Bảo có thể chia lợi nhuận.  

Chẳng qua bọn họ là quyền sở hữu cổ phiếu nội bộ, nếu đã là như vậy thì việc mua bán Tập đoàn Thiên Bảo cần phải thông qua sự đồng ý của tất cả bọn họ, song Hàn Húc Đông lại không hề nói gì cho bọn họ biết.  

“Tiểu Tuyết, ông tứ xin cháu kể lại cụ thể đầu đuôi câu chuyện!”, người chú thứ tư của Hàn Tại Dần nói.  

“Vậy được, cháu sẽ nói...”  

Hàn Tuyết kể lại chi tiết, Diệp Phàm đứng một bên lạnh lùng cười, những người này sẽ không bỏ qua cho Hàn Húc Đông.  

Sau khi Hàn Tuyết kể xong, người nhà họ Hàn ai nấy đều vô cùng tức giận, Hàn Húc Đông đã động tới lợi ích của bọn họ, đây là điều đại kỵ, chẳng trách gần đây đều không để bọn họ xem báo cáo của công ty!  

Hoá ra, Tập đoàn Thiên Bảo đã bị mang ra thế chấp rồi!  

“Hừ, các vị, bây giờ tôi có ý kiến thế này, không biết mọi người có tán thành hay không?”, đúng lúc này, người chú thứ tư của Hàn Tại Dần đột nhiên quay ra nói với tất cả người nhà họ Hàn.  

“Chú tứ...ông tứ...cứ nói...”  

Lập tức có người đáp lại, ông ta hắng giọng nói: “Tôi cho rằng nhà họ Hàn chúng ta cần có một người đứng đầu mới để dẫn dắt nhà họ Hàn, tôi đề nghị bãi nhiệm vị trí của Hàn Húc Đông và Hàn Bách Hào!”  

Ông ta nói một cách rất nghiêm túc, Tập đoàn Thiên Bảo cũng đã chuyển nhượng cho Hàn Tuyết rồi, nhưng nhà họ Hàn đã phát triển mấy mươi năm, những sản nghiệp khác vẫn còn một ít.  

Song kém xa các gia tộc lớn khác, nhưng so với người dân bình thường, vẫn còn giàu chán.  

“Chú tứ, chú dựa vào đâu mà đòi bãi nhiệm vị trí của tôi chứ, còn cả Bách Hào nữa, mấy người không có quyền làm việc đó!”, Hàn Húc Đông liền nổi giận mà nói.  

“Dựa vào đâu hả, cậu còn có mặt mũi để hỏi dựa vào đâu sao?”  

Chú tứ nghiêm mặt nói: “Cũng đã giấu chúng tôi mang tập đoàn đi thế chấp, chuyện này chúng tôi còn chưa tính, cậu đem cổ phiếu đi bán thành tiền rồi bồi thường cho chúng tôi, hai là để chúng tôi báo án, chuyện này để sau hẵng nói, bây giờ bàn chuyện trước mắt đã”.  

Đền tiền?  

Báo án?  

Hàn Húc Đông lộ rõ vẻ hoang mang, chú tứ tiếp tục nói: “Nhà họ Hàn xảy ra chuyện lớn như vậy, lại cũng có nhiều người bị chết, Bách Hào là gia chủ nhưng bây giờ nó đang ở đâu chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.