Những người khác trong phòng khách đều vội vã hỏi thăm, lẽ nào đã xảy ra biến cố gì mà đến cả Lâm Bắc Nhạc cũng không thể chấp nhận nỗi sao?
“Hồng Dương chết rồi, tất cả các đệ tử của gia tộc đã chết hết rồi, nhà họ Âu Dương cũng đã bị tiêu diệt toàn bộ”.
Giọng nói đanh thép vang lên, Lâm Bắc Nhạc ngước lên trời và giận dữ hét lên, ông ta đã bị nhấn chìm trong sự căm phẫn đến tột độ.
Những người ngồi bên dưới đưa mắt nhìn nhau, nhà họ Âu Dương đã bị tiêu diệt toàn bộ, nhà họ Âu Dương có bán bộ tông sư mà không ngờ cũng bị tiêu diệt.
Người nhà họ Lâm run sợ, mấy cao thủ được họ mời về cũng đưa mắt nhìn nhau.
“Gia chủ nhà họ Lâm, sắp tới tôi phải bế quan mấy ngày nên xin phép về trước!”. Đột nhiên một cao thủ được mời đứng bật dậy, chắp tay lại nói. Nhưng Lâm Bắc Nhạc vẫn chưa trả lời thì người đó đã nhanh chân chạy khỏi đó rồi.
“Đệch, quyết đoán thật…”
Một cao thủ được mời về lập tức rời khỏi đó, không chút do dự.
Mấy người còn lại đều ngây ra, mặt mày ai nấy cũng trở nên cực kỳ khó coi.
“Lâm gia chủ, cháu tôi muốn tôi làm chủ hôn cho nó, tôi xin phép đi trước!”. Lại thêm một người nữa đứng ra và nhanh chóng biến mất.
Những người khác thấy vậy thì không do dự thêm nữa, nối tiếp nhau đứng dậy, chắp tay chào tạm biệt. Chỉ trong chớp mắt, mấy tiểu tông sư đó đều đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255888/chuong-1706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.