Hứa Chấn Nam cũng như vậy, hai người họ không giống như Triệu Dũng Mãnh, tỏ ý sẽ giúp đỡ tìm kiếm báu vật để chữa trị cho Diệp Phàm.
Nhưng Diệp Chấn Hà vẫn trịnh trọng cảm ơn và cũng ghi nhớ ân tình của hai nhà họ.
Nhìn sang bên cạnh, lúc này, ba người bạn của Âu Dương Đạo Vĩ đã bị chặt đứt hai chân và đang bị trói chặt ở bên đó.
Sau khi Tần Cương khống chế được bọn họ thì đã không giết mà giao họ cho Diệp Chấn Hà.
Diệp Chấn Hà cũng không giết họ mà định sẽ giao họ cho Diệp Phàm xử lý.
Diệp Chấn Hà sắp xếp người quét dọn biệt thự nhà họ Diệp, sau đó đi đến bên cạnh La Vũ, nhìn Chu Tình nằm im không động đậy thì cảm thấy vô cùng tức giận.
Bà ta chỉ là một phụ nữ bình thường mà Âu Dương Hải Lâm lại ra tay nặng như thế, ông cụ không biết sau khi Diệp Phù Sinh quay về thì nên nói thế nào với con trai thế nào nữa.
“Ông La, Chu Tình sao rồi?”, Diệp Chấn Hà không biết nên hỏi như thế nào, chết rồi hay vẫn chưa chết?
“Diệp gia chủ, trong tim của bà ấy có một luồng sức mạnh rất kỳ lạ, bây giờ tôi kích thích luồng sức mạnh đó thì có thể tạm thời giữ được tâm mạch của bà ấy”.
“Cũng có nghĩa là, bây giờ bà ấy vẫn chưa chết hoàn toàn, nhưng đã là trạng thái chết lâm sàng, ông có thể hiểu được không?”, La Vũ nói với giọng nặng nề.
“Ý ông nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255885/chuong-1708.html