Đúng lúc này có mấy tiếng nổ lớn vang lên, Dương Thiên Khôn bị đánh bay, ngã văng ra năm sáu mét, thậm chí còn bị lùi ra sau thêm mấy bước nữa, rồi mới dừng lại.
Tảng đá ông ta đạp trúng sau khi bị lùi lại lúc này đột nhiên vỡ tan.
Khụ!
Cả người Dương Thiên Khôn run lên, há miệng ho ra một ngụm máu lớn.
“Tộc trưởng, tộc trưởng…”
Đệ tử nhà họ Dương gào lớn, trong tiếng của bọn họ còn chứa đầy cả sự lo lắng và kinh ngạc.
Dương Thiên Khôn đã là tông sư, tại sao lại không thể chống đỡ được Diệp Phù Sinh.
Mới chỉ trong một thời gian ngắn, Dương Thiên Khôn đã bị đánh bật về phía sau và ho ra máu, Diệp Phù Sinh này cũng quá mạnh rồi.
Ngay sau đó, cả Trần Thông, Thiên Vạn Thịnh mặt đều biến sắc, nhìn chằm chằm về phía Diệp Phù Sinh.
Sắc mặt của Âu Dương Thái Hồng trông càng khó coi, vì sức mạnh của Diệp Phù Sinh đã vượt quá sức tưởng tượng của ông ta.
“Sức mạnh của ông rất kỳ quái, không phải tông sư bình thường!”, Dương Thiên Khôn lau vệt máu bên khoé miệng, và gào lên với Diệp Phù Sinh.
Sự kinh ngạc hiện rõ trong ánh mắt của ông ta, sau khi giao đấu ông ta mới phát hiện ra nội lực của Diệp Phù Sinh vận chuyển hoàn toàn khác ông ta.
Thông thường nội lực sẽ được tạo ra từ đan điền, và sinh ra lực cho họ, nhưng nội lực của Diệp Phù Sinh lại tạo ra khí.
Ông ta chưa từng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255783/chuong-1759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.