Đòn này của Dương Thiên Khôn đã cho thấy toàn bộ sự nhẫn nại của một tông sư.
Dương Thiên Khôn hét lớn, tảng đá dưới chân ông ta đã vỡ vụn hoàn toàn.
“Ông già, cẩn thận...”
Diệp Phàm bất giác kinh ngạc hét lên.
Uy lực của Dương Thiên Khôn quá lớn, những dao động phun trào cuồn cuộn như sóng biển.
Cơ thể không được coi là cường tráng của Diệp Phù Sinh, thậm chí còn không thể so được bằng Diệp Phàm, dưới uy lực của Dương Thiên Khôn trông chẳng khác nào một chiếc thuyền nan, có thể bị lật nhào bất cứ lúc nào.
Thế nhưng Diệp Phù Sinh lại tỏ ra thờ ơ, không nhanh không chậm giơ tay lên, trước đòn tấn công cực mạnh đang quét tới.
Vẫn là Ngũ Hành Bát Quái chưởng, chỉ thấy một luồng khí từ trong tay ông ta đánh ra.
Bắn ra theo hướng bát quái thiên địa càn khôn, tựa như tạo thành một trận pháp, nuốt trọn lấy đòn tấn công của Dương Thiên Khôn.
“Đây là võ công sao, tại sao nội lực lại kỳ lạ tới vậy?”
Những người đứng xung quanh ai nấy đều tròn mắt kinh ngạc, khó tin cảnh tượng đang xảy ra trước mắt.
Nội lực hoá hình, tiểu tông sư cũng có thể làm được điều này, thế nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ được nhìn thấy rõ hình dáng khí kình, giống như của Diệp Phù Sinh.
“Chân Khí Chi Pháp, ông ta lại luyện Chân Khí Chi Pháp!”, Thiên Vạn Thịnh đột nhiên đứng bật dậy, kinh ngạc hét lớn.
“Làm sao có thể chứ?”, Trần Thông cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255782/chuong-1760.html