Câu nói khinh bỉ ấy khiến Thượng Quan Diên Vũ nổi cơn thịnh nộ. Tục ngữ nói "đánh người không đánh vào thể diện, chọc người không chọc vào chỗ đau”, Diệp Phàm vừa làm hắn ta mất thể diện, lại vừa chọc vào chỗ đau của hắn ta.
Thượng Quan Diễn Vũ vội vàng mặc quần áo vào, nhìn Diệp Phàm bằng ánh mắt âm u tàn nhẫn, đồng thời cắn răng nói: "Diệp Phàm, mày muốn liều chết với nhà họ Thượng Quan thật sao?"
"Tao nói cho mày biết, đằng sau nhà họ Thượng Quan có chỗ dựa đấy, chút thực lực ấy của mày chẳng đáng là gì đâu!”
Mấy chục năm qua, từ một võ quán nhỏ, nhà họ Thượng Quan phát triển đến ngày hôm nay, tuy rằng Thượng Quan Diên Vũ cũng không hiểu biết rõ ràng về thế lực đứng sau nó, nhưng chắc chắn là đủ để khiến người ta phải kinh hãi.
"Ha ha, tự đề cao bản thân quá cũng không hay đâu. Nói đi, chúng mày và gia tộc Kato đã hợp tác gì với nhau?", Diệp Phàm thản nhiên nói.
“Mẹ kiếp!", thái độ bình tĩnh của Diệp Phàm như thế chẳng hề quan tâm tới câu nói uy hiếp của hắn ta, khiến Thượng Quan Diên Vũ nổi cáu.
"Hiện giờ tao cho mày một phút để sắp xếp câu từ, trong vòng một phút phải nói ra vụ hợp tác giữa chúng mày và gia tộc Kato, nếu không, tao không ngại tùng xẻo thêm một lần nữa", Diệp Phàm như cười như không nhìn hắn ta.
"Bắt đầu tính thời gian!"
Thượng Quan Diên Vũ giật bắn người, hắn ta nhớ tới hình ảnh thê thảm của Ichiro Kato, một chân một tay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/1651062/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.