Sống lại không có nghĩa là có chìa khóa vàng trong tay, và mọi thứ có thể đi trật khỏi đường ray nếu bạn không sắp xếp chúng một cách hợp lý.
Năm giờ rưỡi, Draco nhìn thấy Pansy mặt mày tái nhợt đang ôm cánh tay của mình gần như lao thẳng vào phòng ngủ của cậu, như một cú đánh giộng thẳng xuống đầu.
Họ đã chốt định thời gian là vào cuối tuần, nhưng cậu quên mất rằng, kẻ chơi cờ là Chúa tể Hắc Ám, chứ không phải cậu!
"Ngài....đang gọi em." Môi Pansy khẽ run: "Ngài muốn em đến Tháp Thiên Văn."
Tuy trong lòng cả kinh, nhưng Draco vẫn cố giấu đi nét hoảng hốt: "Hắn đã biết Tủ Biến Mất được sửa xong rồi."
"Nhưng em vẫn chưa báo lại mà." Pansy khó hiểu.
"Đó không phải là căn phòng dành cho mọi yêu cầu sao?" Draco nheo mắt khẳng định câu trả lời trong lòng mình: "Em không nói, không có nghĩa là không có Tử Thần Thực Tử khác đi kiểm tra."
Hơn nữa, Hogwarts còn có một gián điệp khác của Chúa Tể Hắc Ám.
Severus Snape, cha đỡ đầu của cậu.
Là ông ấy, lo ngại việc mình sẽ can thiệp gây cản trở cho kế hoạch của ổng, nên ra tay trước triệt đường của bọn họ đúng không?
"Đi thôi, đến Tháp Thiên Văn." Draco giơ tay trấn an, hành động và thái độ bình tĩnh của cậu đã giúp Pansy dần bình tĩnh lại đôi chút.
"Anh cũng đi à?"
"Đừng sợ, Pansy." Draco xoa dịu. "Sau hôm nay, em và Blasie sẽ được an toàn."
Khi hai người ra đến phòng sinh hoạt chung, họ nhìn thấy Blaise và Millicent đang đứng đó.
"Blaise." Draco
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-hieu/1656948/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.