Hách Vân Sanh nhận hàng, rồi đi đến tủ thuốc lấy thuốc mỡ trị trầy da nhét vào túi quần. Anh vẫn nhớ rõ Hiểu Hiểu chảy máu,ngẫm nghĩ, hẳn là ở chỗ anh rút “cái thứ đó” ra…… Ách, dương vật giả….. dùng sức quá mạnh….. trầy da rồi.
Một lần nữa đi vào phòng của Hiểu Hiểu, cậu vẫn bảo trì tư thế như lúc nãy, tựa như không hề có bất kì cử động nào, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không còn vươn đầy nước mắt nữa, thấy anh tiến vào, liền ngẩng đầu cười với anh, âm thanh nhu thuận gọi “Chủ nhân”.
Lần nữa trở lại phòng trọ, Hiểu Hiểu còn bảo trì lấy hắn vừa mới đi ra ngoài thời điểm tư thế, phảng phất không có động đậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vệt nước mắt đã không có, thấy hắn tiến đến, ngửa đầu đối với hắn cười, thanh âm nhu nhu mềm hô, “Chủ nhân.”
Hách Vân Sanh không lên tiếng, đưa phần cháo trứng muối thịt nạc được chứa trong bát nhựa đến trước mặt Hiểu Hiểu, hỏi:” Cháo này, tự mình ăn được không?”. Dừng lại một chút, mag theo ý trêu ghẹo hỏi một câu:”Chắc không cần tôi phải đút chứ?”
“Hiểu Hiểu tự ăn được, chủ nhân.” Hiểu Hiểu gật gật đầu, duỗi tay đón lấy bát cháo.
Hách Vân Sanh nhìn vết thương trên tay Hiểu Hiểu, thở dài một hơi đem bát cháo thu về, “Hay là để tôi đút cậu ăn tốt hơn.” Hách Vân Sanh nghiêng người ngồi ở bên giường, mở nắp bát cháo ra, dùng muỗng khuấy đều rồi mút lên, thổi thổi, để môi thử thử độ ấm vừa phải, hoàn thành hết những công đoạn này mới đem đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-hieu-dao-cong-tu/114946/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.