Hách Vân Sanh trở lại phòng của mình, cởi y phục ra đi vào phòng tắm, mở vòi sen lên, muốn dùng nước lạnh để xoa dịu tâm tư đang hỗn loạn của mình…
Nước lạnh như băng dội lên đỉnh đầu, chảy đến cổ, đến bờ vai, thuận theo đường cong cơ thể xuôi xuống, Hách Vân Sanh đột nhiên giật mình, nhanh tay khóa vòi sen lại.
Tại sao anh lại quên một điều tối trọng yếu vậy chứ!
—- Người đói bụng năm ngày cần nhất chính là gì?
Đương nhiên là thức ăn rồi! Thế mà bây giờ anh mới nhớ tới có lẽ là cần phải làm chút gì đó cho Hiểu Hiểu đấy! Anh đây là loại gì vậy?!
Hai tay vò vò rối loạn mái tóc ướt nhẹp trên đầu, đi nhanh ra khỏi phòng tắm, tùy tiện lấy một bộ quần áo mặc vào.
Hách Vân Sanh không biết làm cơm, anh một ngày ba bữa, không phải giải quyết ở nhà hàng, thì cũng đều là nhờ trợ lý đặc biệt đặt thức ăn nhanh mang đến. Cho nên ý nghĩ đầu tiên trong đầu chính là người này. Bất đắc dĩ, Hách Vân Sanh phải giày vò người phụ nữ đáng thương này, người ta đang mang thai đó! Thế là nhấc điện thoại gọi đến cô nhờ cô đặt một phần cháo mang đến.
Vấn đề đã được giải quyết, Hách Vân Sanh nhổ một bãi nước bọt trọc khí, đột nhiên muốn nhìn người kia một chút, xem xem cậu ta đang làm gì.
Hách Vân Sanh nhìn ngắm bàn chân mình trên sàn nhà chốc lát....... quyết định đẩy cửa phòng đang khép hờ. Trong phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi anh nghĩ rằng Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-hieu-dao-cong-tu/114945/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.