Một đợt cát lại bất ngờ ập đến, càng mạnh mẽ hơn những đợt trước.
Một chuỗi thanh âm đau đớn giãy dụa vang lên, lúc này cát cũng bắt đầu tiêu tán đi, để cho Đông Phương Thiên Nguyệt thấy rõ những thứ trước mắt, lá chắn thiên lực cũng bắt đầu tan biến khi nàng và bốn người còn lại thu lại bản thân mình thiên lực.
Lúc này, trước mắt Đông Phương Thiên Nguyệt lộ ra một mãnh hỗn độn, đám đệ tử viện Hồng Phong kia nằm la liệt trên đất, vài người thực lực cao nhất trong đám khá hơn một chút, cũng là thất thần ngồi bệt trên mặt cát.
Có thể nhìn thấy, tình hình bọn họ là như thế nào thảm!
Điệp Lan nhìn thấy liền nổi lên lương y tấm lòng, chậm rãi đi đến đấy kiểm tra cho đám người kia.
Mà đám người kia, hiện cũng chẳng còn sức lực mà phản kháng, thêm là Điệp Lan vốn không có địch ý, bọn họ tự nhiên cũng là nhìn thấy, thấy nàng ấy tiến hành kiểm tra thân thể cho bọn họ, trong lòng bắt đầu có chút cảm kích.
Bất quá bọn người kia tổng cộng hơn mười người, Điệp Lan dù có tam đầu lại có lục cái tay cũng là không làm xuể.
Đông Phương Thiên Nguyệt thấy thế, cũng là chậm rãi đến giúp.
"Điệp Lan"
"Có việc gì, Đông Phương cô nương?"
"Bọn họ không chỉ là bị nội thương và ngoại thương, trong bụng là còn nuốt phải rất nhiều cát, ngươi trị như thế không, nhưng là còn lục phủ ngũ tạng bị nhiễm trùng do cát, nhẹ thì thực lực về sau thăng tiếng chậm, nặng thì viêm nhiễm lan rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-dao-thuong-khung-phe-vat-nghich-chuyen/425227/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.