Lúc trời ngã đỏ.
Năm người bốn đang bước chân không ngừng nghỉ, bất ngờ Đông Phương Thiên Nguyệt lại đứng im, tiếp theo, bước chân Phong Lam Thiên cũng là đứng lại, hai người nhìn chăm chăm về phía chân trời, gương mặt trở nên có chút trầm trọng.
Sau chưa đầy một khắc, ba người còn lại cũng bắt đầy dừng lại bước chân.
Phía chân trời kia, từng đợt cát cuồn cuộn lao đến, che khuất cả mặt trời, khiến không gian bất ngờ tối đi rất nhiều.
Vị trí của bọn họ cũng bắt đầu nổi lên từng đợt cát nhẹ, theo gió bám đầy lên y phục bọn họ, bám lên cả da.
Đi trên sa mạc, bão cát vẫn luôn là thảm họa, dù thực lực mạnh mẽ, vẫn là sẽ e ngại với nó!
Thêm nữa, tốc độ bão cát vẫn luôn là rất nhanh, và nó cũng rất hay bất chợt xuất hiện, thực lực mạnh thì tránh coi như vẫn có khả năng.
Lúc này, một giọng nói lên tiếng than thở:
"Như thế nào lại gặp phải bão cát a"
Đông Phương Thiên Nguyệt khẽ nghiên đầu nhìn bọn họ, hoá ra là nhóm đệ tử Tinh Anh học viện Hồng Phong vừa thấy ban trưa, nàng không nói gì quay mặt đi nơi khác.
Lúc này, bão cát cũng là kéo đến nơi bọn họ, xoáy tròn, vàng ươm đầy trời.
Năm người bọn họ, trong cơ thể thiên lực đã là sớm âm thầm vận hành, năm người liếc mắt nhìn nhau một cái, thiên lực bên trong cơ thể liền ào ạt tuôn ra, hình thành một màng bảo vệ ngăn chặn bọn họ với bên ngoài, cát liền không có khả năng vào được bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-dao-thuong-khung-phe-vat-nghich-chuyen/425226/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.