Hai người một đứng một lết ôm chân, đang nhốn nháo loạn tùng phèo thì thấy một chiếc xe lái vào bãi.
Tạ Trúc Tinh vội vàng kéo Vương Siêu, “Anh mau đứng dậy.”
Vương Siêu cũng ngại mất mặt, vịn vào tay cậu đứng lên.
Xe kia lái lại gần, tài xế thò đầu ra khỏi cửa, không ngờ là Triệu Chính Nghĩa, có lẽ đoán được hai bọn họ đang đánh nhau nên lúng túng giả ngu, “Hai người đang làm gì thế?”
Tạ Trúc Tinh bình tĩnh đáp, “Không có chuyện gì, cậu tới đón nghệ sĩ nhà mình à?”
Triệu Chính Nghĩa cười khan lấy di động ra vừa ấn số vừa nói, “Phải đó, không biết người chạy đi đâu rồi.”
Chuông điện thoại vang lên, đặc biệt vang dội trong bãi đậu xe trống trải.
Ba người nghe tiếng nhìn sang, Viên Thuỵ – nghệ sĩ hiện tại của Triệu Chính Nghĩa giống như ăn trộm bước ra từ trong góc, chẳng biết cậu ta ở bãi đậu xe từ bao giờ, góc kia rất tối tăm, Tạ Vương thì chỉ lo cãi nhau, vốn không ai chú ý tới cậu ta.
Viên Thuỵ nghe nhà người ta cãi nhau cũng không dễ chịu chút nào, bước nhanh lại đây, tới bắt chuyện cũng không dám, tay chân đánh cùng phía leo tọt lên xe, cạch một phát đóng cửa lại.
Triệu Chính Nghĩa, “… Vậy chúng tôi đi trước nha.”
Cậu ta lái xe đi.
Vương Siêu, “… Đệt, anh ta mà về nhà nói lung tung thì chẳng phải lộ tẩy hết sao!”
Tạ Trúc Tinh không hiểu rõ ý hắn, cho là hắn sợ Viên Thuỵ sẽ đồn đại bậy bạ, nói, “Em cảm thấy anh ấy không phải loại người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/peter-pan-va-cinderella/1743643/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.