Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53
Chương sau
Sau khi Vy – Khánh, Anh – Duy đi “ đánh lẻ “, căn villa trở nên im ắng đến sợ Chuyện, để 1 cục băng và 1 con nhỏ người tuyết ở cùng nhau thì được như thế là tốt lắm rồi Họ cứ im lặng mãi như vậy, người nào làm việc người nấy Cho đến 1 hôm nọ, Thiên An đang cắt miếng bít tết của mình, đối diện là Hàn Thiên đang cắm cúi gặm còng gà chiên thì điện thoại Thiên An reo chuông Nhỏ hờ hững vuốt điện thoại rồi đưa lên tai nghe: - Alo?! Chả biết người ở đầu bên kia nói cái gì mà Thiên An ở bên này mắt sáng rỡ khiến Hàn Thiên không khỏi chú ý - Thật à?! Nhỏ tiếp tục, cười ngoác đến tận mang tai - Cảm ơn chú nhiều nhá! Thiên An cười cười, trước khi cúp máy còn không quên “ Chụt “ 1 phát Hàn Thiên bên cạnh mặt mày đã tối lắm rồi Giọng điệu nhàn nhạt lên tiếng: - Có việc gì vậy?! - Có lẽ mấy nữa cậu phải ở nhà 1 mình rồi! - Cô đi chơi à?! - Còn hơn cả chơi ấy chứ! - Chơi ở đâu?! - Đi Trung Quốc, đi sang Hàn Quốc rồi bay sang Sing, cuối cùng là về Việt Nam! Chắc lúc đấy bọn Hạ Vy với Thảo Anh cũng về rồi! Nhỏ sướng, kể, nhảy chân sáo lên phòng mới ghê chứ! Còn Hàn Thiên, trong cái bộ não siêu việt kia đang tính toán những “ mưu bẩn kế hèn “ chả mấy tốt đẹp … Sáng hôm sau, đi ra sân bay, có người sock Tại sao tên đó lại ở đây?! Thiên An sang choảnh bỏ cái kính đang đeo trên mắt xuống, nhìn chằm chằm vào Hàn Thiên, giọng nhàn nhạt: - Sao cậu lại ở đây?! Tưởng đang ngủ mà! Hàn Thiên gãi đầu cười cười ( đầu ổng có chấy á!),điệu bộ làm người ta chỉ muốn vả cho phát vào mặt: - Haha … trùng hợp quá! Hôm qua bố tôi gọi điện bảo cần phải sang Trung, Hàn với Sing có việc! - Vậy hả?! Thiên An nhìn, con mắt ngập tràn nghi ngờ Hàn Thiên đổ mồ hôi lạnh trong lòng những vẫn cố tỏ ra bình tĩnh đáp: - Ừ … Ừ! Chả biết làm sao nữa mà Thiên An lại nở 1 nụ cười hấp dẫn chúng sinh của mình: - Thế thì đi thôi! Nhỏ nói, tay tiện cầm lấy tay Hàn Thiên kéo đi Hàn Thiên ở đằng sau cười hạnh phúc Đời sao mà lại cứ như là mơ! … Điểm đến đầu tiên chính là Bắc Kinh – Trung Quốc, lúc 2 người bọn nó đến thì đã là 9h tối Thiên An sớm đã đặt trước khách sạn, còn Hàn Thiên thì … không, mà may rủi thế nào, hôm nay khách sạn lại đông khách, đặt hết phòng rồi còn đâu! - Thôi chết rồi, thế giờ làm sao?! Chả nhẽ tối nay cậu lại ôm lề đường ngủ?! Thiên An cười cười trêu, trong lòng chợt cảm thấy mình thật may mắn Hàn Thiên liếc nhỏ 1 cái, quay ra hỏi chị tiếp tân: - Vậy … còn có khách sạn nào trống không?! - A, vì trưa mai có 1 buổi fanmeeting của nhóm nhạc nổi tiếng cho nên khách sạn ở quanh đây đều đã cháy phòng hết rồi! Chị ấy ngập ngừng, nhìn 2 đứa nó 1 hồi rồi nói: - 2 người là người yêu hả?! Thiên An định lên tiếng phủ nhận thì Hàn Thiên đã nhanh tay bịt miệng nhỏ lại, cười cười: - Vâng, bọn em đi du lịch ạ! - Thế hả?! À, hay 2 người ở chung phòng đi! Giường phòng vip rộng lắm, thoải mái mà! - A, đúng rồi! Sao bọn em lại không nghĩ ra nhỉ! Cảm ơn chị! Hàn Thiên nói, rồi lôi xềnh xệch Thiên An lên phòng, để lại chị tiếp tân đang ngẩn ngơ nhìn theo: “ Sao trên đời lại có người đẹp trai đến thế nhỉ?! “ =.= - Cô ngủ giường đi! Tôi ngủ sofa! Hàn Thiên nghĩa hiệp hào phóng nói: - Tiền phòng cũng để mai tôi trả cho! Thiên An nghe xong, giãy nảy: - Không được, tôi đặt tôi trả chứ! - Nhưng mà … - Cậu thích trả chứ gì?! Thiên An hỏi Hàn Thiên nhẹ nhàng gật đầu 1 cái, rồi trả biết thế nào mà Thiên An tự nhiên lại ôm chăn ôm gối ra sofa, nằm xuống: - Thế để tôi ngủ sofa cho! Cậu nằm giường đi! Hàn Thiên giật mình, vội nói: - Sao mà thế được, tôi … Chưa nói hết câu đã nghe thấy văng vẳng trong căn phòng là tiếng “ Khò … khò … khò … “ “ Ngủ nhanh vậy! “ Hàn Thiên nghĩ trong đầu, cười mỉm rồi đi đến đó, nhẹ nhàng nâng Thiên An lên Người nó, nhẹ lắm, nhẹ đến nỗi khiến ai kia đau lòng Hàn Thiên trách: - Để xem đến lúc cuỗm cô về rồi tôi bồi cô như nào nhá! Trách thì trách thế thôi nhưng cũng vẫn nhẹ nhàng đặt Thiên An xuống chiếc giường êm ái đáng lẽ ra là của cậu =.= ( ai bảo sĩ gái cơ! =.=) “ Ngủ ngon, Thiên An! “
Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53
Chương sau