Khi Annabeth và tôi đang trên đường rời khỏi thì tôi nhìn thấy thần Hermes ở góc sân trước của cung điện. Ông đang nhìn chằm chằm vào thông điệp Iris trong màn sương của đài phun nước.
Tôi quay sang dặn Annabeth. “Tớ sẽ gặp lại cậu ở thang máy nhé.”
“Cậu chắc không?” Rồi cô ấy nhìn chằm vào mặt tôi. “Ừm, cậu sẽ làm thế.”
Thần Hermes dường như không nhận ra sự hiện diện của tôi. Các hình ảnh ở thông điệp Iris đang di chuyển quá nhanh đến nỗi tôi không thể hiểu được gì. Các bản tin của con người đến từ khắp nơi trên toàn nước Mỹ vụt lướt qua – các hình ảnh về sự tàn phá của Typhon, các vật còn sót lại trong cuộc chiến diễn ra khắp Manhattan, tổng thống đang chủ trìcuộc họp báo, thị trưởng thành phố New York, xe quân sự chạy xuôi Avenue of the Americas.
“Thật tuyệt,” thần Hermes lầm bầm. Sau đó ông quay sang tôi. “Ba ngàn năm qua, và ta sẽ không bao giờ vượt qua được sức mạnh của Màn Sương Mù... và sự ngu dốt của con người.”
“Cảm ơn, cháu đoán thế.”
“Ồ, trừ ngươi ra. Mặc dầu ta cho là mình nên cân nhắc lại, vì ngươi đã từ chối quyền bất tử.”
“Đó là một quyết định hoàn toàn đúng đắn.”
Thần Hermes nhìn tôi đầy tò mò và rồi hướng sự chú ý về thông điệp Iris. “Hãy nhìn họ xem. Họ đã quyết định rằng Typhon là một đợt bão kinh hoàng. Ta chẳng ước ao gì. Họ đã không đoán ra làm thế nào tất cả các bức tượng ở Hạ Manhattan đều rời khỏi bệ tượng và bị chém thành từng mảnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/percy-jackson-tap-5-vi-than-cuoi-cung/134879/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.