Ngày đó được ấn định vào tối cuối tuần, khi anh rời khỏi nhà thì trời vẫn còn lưu lại một chút nắng chiều, màu đỏ cam tô nhuộm màu mặt đất, chiếu lên chiếc áo khoác đen của Cao Khanh Trần.
Anh đã gọi điện cho Kwan trước khi đến quán bar, sau khi vào cửa đi thẳng vào một chỗ ngồi tách biệt, tránh phải giao tiếp với xã hội. Nhân viên phục vụ mang cho anh một chai rượu nồng độ không tồi và đắt tiền, tuy nhiên được miễn phí, đây là cách người anh em tốt của anh đối xử với anh. Cao Khanh Trần nhìn về phía cửa ra vào, nghĩ đến hôm nọ người kia ngồi trước sân khấu uống rượu trái cây, rất khác với dáng vẻ thiếu niên có tiền anh gặp hôm thứ bảy. Kwan nói người kia chỉ ngồi một lúc rồi đi, "Cậu nhóc học sinh chuyển trường kia ngày nào cũng đến."
Có một đôi giày da sáng bóng xếp gọn gàng dưới chỗ ngồi VIP, không biết người cuối cùng ngồi chỗ này đã xảy ra chuyện gì.
Bên cạnh có hai nam sinh nhìn khá quen mắt đang ôm nhau uống rượu, Cao Khanh Trần ngửa cổ, đem chất lỏng nồng độ cao trong ly rượu hình tam giác uống một hơi, chuông treo cửa lanh lảnh vang lên, Doãn Hạo Vũ thật sự đến đây, không nhìn xung quanh, đến cái liền ngồi xuống vị trí trước sân khấu gọi rượu trái cây như mọi khi.
Hôm nay cậu ta mặc một bộ âu phục màu đen sẫm, giống như vừa từ một cuộc họp quan trọng nào đó đến nơi hỗn loạn này, vừa bước vào đã thu hút đám con trai trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/patnine-hao-han-tinh-tran-in-bangkok/230592/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.