Giờ thì…Không cần phải dối…Không cần phải chờ đợi nữa.
Giờ thì…
Không cần phải bị đông đá -cầm tù trong đôi mắt anh.
Mọi thứ đều như tôi mong muốn.Nhưng từ sau anh đi,Không giải thích được, không hiểu được,Lớp băng đã rớt xuống vai tôi.
————————————————–
Paint It Black 20—– Gần như xanh trong
Giá lạnh.Không gì có thể hâm ấm trái tim bị đóng băng vì cái lạnh đó.
|| Hee Jun ||
“Bang!!!! Trò chơi kết thúc rồi. Lee Jae Won, cậu đã thắng.”
Tôi cứ nghĩ là nếu có tham lam một lần cũng chẳng sao.Cứ nghĩ là nếu có ích kỷ một lần cũng chẳng sao.
Nhưng trên con đường một chiều, nếu hướng bên kia không chịu nhường thì sẽ là mâu thuẫn.
Tôi chưa bao giờ nói rằng gương mặt không cảm xúc thường trực là dễ chịu.Chưa khi nào nói rằng làn hơi phả ra cùng cái giọng giá băng là ấm.
Và…
Ngay trong lúc này, gương mặt nhợt nhạt không thể vươn tới..Tôi vẫn chưa nói là tôi nhớ gương mặt ấy đến độ cay mắt.
Một buổi sáng như vầy,vắng bóng vẻ mặt dửng dưng,vắng tiếng giọng nói lạnh lùng,chỉ có thể nghe được tiếng cửa sập lại.
Tôi, nên đi đâu bây giờ?Không tài nào nghĩ ra một chỗ dừng chân.
————————-
“Gì thế? Vào giờ này..?”
Bởi vì trời còn sớm,tôi mới nhớ gương mặt tái đi trong sương?
“Vào đi. Hà, hôm qua lại đi đêm nữa phải không?Cẩn thận nhé. Chó Điên dạo này hay để mắt đến cậu đấy, hơ hơ.”
Tôi nhìn ly cà phê nâu gọn trong lòng những ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/paint-it-black/2405982/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.