Chương trước
Chương sau
“Hử...”

“Gì cơ?”

“Thật nực cười quá mà...”

Grid cùng tổ đội của mình đã hành động trong 2 giờ. Khi quá trình khám phá Vực thẳm tiến triển, Resh cảm thấy ngưỡng mộ, kinh ngạc, và hồi hộp. Có một giới hạn đối với người chơi. Dù họ có tăng chỉ số hay áp dụng phép thuật cùng các bổ trợ, vẫn có những hạn chế hệ thống mà không thể vượt qua được.

Một ví dụ điển hình là tốc độ tấn công và tốc độ di chuyển. Trừ khi nó là một đòn tấn công hoặc một thiết bị di động được thực hiện bằng kỹ năng hoặc phép thuật, bằng không thì các công kích cơ bản của một người chơi sẽ bị giới hạn ở ‘6 lần mỗi giây’ và tốc độ di chuyển tổng quát bị giới hạn ở ‘18 mét mỗi giây’.

Một khi Resh học được điều này, anh ta cảm thấy nó không thực tế và rất thất vọng. Kể cả nếu anh ta tiếp tục cày cuốc chăm chỉ để phát triển và đạt được những kết quả tuyệt vời, anh ta cuối cùng vẫn sẽ bị ràng buộc bởi những hạn chế. Điều này khiến anh ta cảm thấy vô cùng thất vọng. Nỗi thất vọng của anh ta rằng mình sẽ không bao giờ ở Đỉnh cao với tư cách một người chơi đã phần nào làm giảm nhiệt huyết của Resh. Ấy thế mà giây phút này, Grid đang chứng minh điều ngược lại.

Giới hạn ư? Có thể vượt qua được nó. Grid đã vung kiếm 9 lần trong 1 giây. Ban đầu, Resh nghĩ Grid đang dùng một kỹ năng, nhưng không phải. Tới cả Grid cũng chẳng thể tránh được những hạn chế tài nguyên.

“Siêu việt...”

Cảnh tượng Grid đi quá những giới hạn đã xóa tan nỗi thất vọng và sự vỡ mộng cắm rễ sâu trong lòng Resh. Resh cảm thấy hy vọng. Anh ta nhận ra rằng không cần phải cảm thấy tuyệt vọng và thu mình lại trước những hạn chế mà anh ta chưa gặp phải.

“Ha! Hahahahat!”

Cảm giác như sương mù trước mặt anh ta đã biến mất. Resh vứt bỏ những lo lắng mơ hồ của mình đi và cười vui vẻ khi chém vào các lính canh. Tiếng cười của anh ta vang vọng khắp Vực thẳm, làm Grid bối rối.

‘Gì vậy? Anh ta là lãnh đạo tổ đội à?’

Tại sao Resh lại tự cười ha hả thế nhỉ? Grid tự hỏi liệu Resh có bí mật làm điều gì đó một mình hay không. Grid hoài nghi, kiểm tra trạng thái của tổ đội.

Tên Tổ đội : Thám hiểm Vực thẳm

Lãnh đạo Tổ đội : Grid

Thành viên Tổ đội : Coke, Resh.

Phương pháp Phân chia Vật phẩm : Lãnh đạo Tổ đội Phân chia

‘Phù.’

Phương pháp nhận vật phẩm là bình thường. Resh không thể nào bí mật nhận mọi thứ một mình được. Thế thì tại sao anh ta đột nhiên lại cười chứ? Coke thì thầm với Grid, người đang lắc đầu và chém tên lính canh trước mặt, “Anh ta mừng khi thấy trình độ kỹ năng tăng lên.”

“...Ah.”

Ở phần đầu của Vực thẳm, các lính canh chỉ ở cấp 380, nên kinh nghiệm nhân vật cùng kinh nghiệm kỹ năng của Grid cấp 399 không bị ảnh hưởng. Tuy nhiên, đối với Coke và Resh thì khác. Với những người vẫn chỉ ở cấp 360 thì quái vật cấp 380 là các miếng mồi ngon. Khác biệt về cấp độ với lãnh đạo tổ đội Grid đồng nghĩa với việc kinh nghiệm nhân vật không có nhiều, nhưng kinh nghiệm kỹ năng thì lại tăng mạnh.

“Làm tốt lắm.”

Đây có phải là cảm giác của một tình nguyện viên không? Grid cảm thấy hài lòng phần nào và dường như đã hiểu tại sao mọi người lại phục vụ người khác. Anh nghĩ là đôi khi phục vụ người khác cũng không hề tệ.

‘Một khi đăng xuất, mình sẽ gửi một khoản quyên góp cho các nạn nhân lũ lụt...’

Đó là một sự thay đổi to lớn. Nhận thức của Grid rằng chỉ kẻ dễ bị lừa mới phục vụ người khác đang thay đổi. Bắt đầu bằng cuộc trò chuyện với nhân viên quán nước mà anh không rõ tên. Chính vì cuộc trò chuyện anh có vào ngày đó mà Grid nhận ra rằng có nhiều người ủng hộ anh và đã cảm thấy biết ơn mọi người một cách sâu sắc. Anh đã trải qua một sự thay đổi về tinh thần và muốn trả ơn họ. Đây cuối cùng sẽ là một thay đổi có lợi cho chính Grid.

Flash! Flash!

Tinh linh ánh sáng, đang xoay quanh Grid và rọi đường cho anh, đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ hơn. Tức là xung quanh đã tối hơn.

“Nơi này đang trở nên rất hẹp.”

Grid dừng lại tại chỗ lúc anh tìm kiếm các công tước hẳn đã bị giam ở đâu đó. Anh đang đối mặt với một hang động rất hẹp. Đây là lối vào duy nhất để tiến xa hơn. Nó đủ chật chội cho chỉ một nam giới trưởng thành đi qua.

“Nó còn hẹp đối với nắm đấm chứ nói gì một con dao.”

Họ đã nhìn thấy trước mối nguy hiểm hiển nhiên.

‘Nếu di chuyển qua nơi này, chúng ta sẽ đối mặt lũ quái vật và sẽ không thể chống trả.’

Resh biết độ khó của cuộc thám hiểm sẽ tăng lên đáng kể từ đây và bước tiếp. “Tôi sẽ dẫn đầu. Nếu tôi dựng khiên và tiến về phía trước, tôi sẽ có thể chịu đựng các đòn tấn công của quái vật và đến được lối ra.”

“Anh có biết cái hang dài bao nhiêu không vậy? Nếu anh nhận các đòn tấn công trong hơn vài phút thì anh sẽ chết đấy.”

“Tôi có kha khá pháp dược rồi. Tôi có thể chịu đựng sức tấn công của lũ lính canh trong bất kì khoảng thời gian nào.”

“Nếu xuất hiện một con quái vật mạnh hơn cả đám lính canh thì sao?”

“...Tôi sẽ chịu đựng nhiều nhất có thể. Còn cách nào khác để làm đâu.”

“Có rất nhiều cách đấy.”

Trong suốt cuộc trò chuyện, Grid chợt vươn tay lên không trung và cầm một cây trượng. Thoạt nhìn, nó là một cây trượng lớn được các pháp sư sử dụng. Grid tách Lưỡi kiếm nhắm vào Các vị thần ra khỏi chuôi và để nó lơ lửng xung quanh anh.

“Đi nào”. Grid không cho Resh thời gian để nói thêm nữa. Anh bước tới và tiến vào hang động trước. Họ đi bộ khoảng 5 phút trên con đường hẹp mà vai họ cọ cả vào vách này. Cái lối đi bực bội này sẽ kéo dài trong bao lâu đây...? Sự kiên nhẫn của cả nhóm bắt đầu hết dần.

“Dừng lại đã”. Grid đứng lại và ra tín hiệu cho Coke với Resh.

“Hứck...!” Resh hít vào một hơi lúc anh ta ngó qua vai Grid. Đó là bởi khí thế của con quái vật mới đang chặn đường là quá mạnh mẽ.

[Người bảo vệ lưng gù bị ô nhiễm]

Nó có một thân hình mảnh dẻ cúi xuống ngang hông. Vóc dáng của tên lính canh rất nhỏ, nhưng vóc dáng nhỏ này lại là sức mạnh của hắn. Tức là tên lính canh có thể di chuyển cơ thể mà không bị hạn chế trong hang động hẹp này.

‘Nó là một con quái ưu tú.’

Resh cảm thấy lo vì đây là một thảm cảnh. Với cái tình hình này thì Grid sẽ chịu tổn thất mất. Resh thì đứng ngồi không yên còn Grid lại bình tĩnh. Anh nhắm cây trượng vào tên lính canh và bắn phép.

“Tên lửa ma thuật.”

‘Ah! Thì ra là thế!’

Vẻ mặt Resh rạng rỡ hẳn, nhưng chỉ trong giây lát. Tên lửa ma thuật là phép thuật cơ bản, và thanh máu của lính canh thì không thay đổi. Săn một con quái vật ưu tú với lượng máu cao bằng Tên lửa ma thuật là bất khả thi.

“Tên lửa ma thuật. Tên lửa ma thuật. Báo động. Tên lửa ma thuật. Tên lửa ma thuật. Tên lửa ma thuật. Tên lửa ma thuật.”

“...???”

Đó là một thế tấn công áp đảo. Grid tận dụng thời gian hồi ngắn của phép thuật cơ bản. Anh bắn Tên lửa ma thuật không chút gián đoạn và cũng sử dụng Báo động mỗi lần thời gian hồi kết thúc để tích trữ thêm Tên lửa ma thuật. Tên lính canh bị đánh đập liên tục và bị đẩy lùi một lúc, trước khi nghiến răng và lao tới. Anh không còn sợ Tên lửa ma thuật nữa. Hắn thà chết từ việc đối mặt kẻ đột nhập hơn là bị đánh đập cho tới chết.

Khoảng cách giữa hắn và Grid thu hẹp lại. Grid nhìn bằng đôi mắt chán chường và cười khẩy. Sau đó, hàng tá Tên lửa ma thuật ập xuống từ trần hang. Cái hông của tên lính canh cong thêm nữa do hắn không thể chịu được kình lực, và bộ mặt gớm ghiếc của hắn đập xuống đất. Bàn chân Grid dẫm lên lưng tên lính canh đang gào thét.

“Nó đúng là một nơi khó khăn.”

Anh không hề cảm thấy rắc rối. Coke với Resh nhận ra điều này và nuốt nước bọt từ đằng sau Grid. Lưỡi kiếm nhắm vào Các vị thần giáng đòn kết liễu vào tên lính canh. Một khi hắn chết, thông tin nói rằng hắn là quái vật cấp độ 392 lộ ra.

Vì bản đồ Vực thẳm mới chỉ hoàn thành 3%, nên độ khó của Vực thẳm hiển nhiên là cao. Cấp độ của quái vật đều là 380 và 390, và có nhiều yếu tố bất tiện về địa hình, khiến cho nó khó ngang với Phế tích của Võ Thần. Có được bao nhiêu người đủ sức khám phá Vực thẳm chỉ với 3 người chứ?

Trong quá trình đột nhập vào hang động hẹp, Grid đã gặp 4 lính canh và đánh bại chúng bằng Lưỡi kiếm nhắm vào Các vị thần. Bất cứ khi nào anh hết mana dọc đường đi, anh lại triệu hồi Bắp ngô Overgeared để nghỉ ngơi. Rốt cuộc...

“Thật đáng kinh ngạc...”

Cả nhóm đã có thể thoát khỏi hang động hẹp và đi vào một không gian khổng lồ hình tròn. Đó là một nơi không thể nhìn thấy điểm cuối. Hàng ngàn tù nhân bị đặt xung quanh bức tường tròn, và một số thì có những hình người ẩn bên trong.

“Ngạc nhiên thật đấy, có nhiều tù nhân đã bị bắt sao...? Tôi được bảo là nó chưa được mở ra trong hàng thập kỷ rồi mà.”

“Tôi nghĩ những người đã bị bắt từ cách đây rất lâu vẫn còn sống.”

Mỗi lần họ lên tiếng, giọng của họ lại vang vọng. Một tảng đá lớn bị ném xuống vách đá, nhưng lại chẳng có âm thanh nào.

“Quy mô lớn quá...”

“Bản đồ chỉ được 3% sau khi di chuyển trong 2 giờ, và nó đã mở ra tới 16% ngay khi chúng ta vào đây.”

“Khả năng cao là có một danh sách tù nhân ở đâu đó tại đây.”

Điều kiện hoàn thành đầu tiên là hiển thị hơn 15% bản đồ và điều kiện thứ hai là thu về danh sách tù nhân. Cuộc thám hiểm của cả nhóm có khả năng sẽ kết thúc tại đây. Tuy nhiên, mục đích của Grid không chỉ là hoàn thành nhiệm vụ, mà còn là giải cứu các công tước.

“Tôi hi vọng các công tước đang ở đâu đó quanh đây.”

Nó là một không gian với chu vi hàng ngàn mét. Thế nhưng, chỉ có một lối để bước tiếp. Đó là một sàn hang hơi nhô lên phía trước bức tường tròn, và nó chỉ rộng 1 mét. Đây là cấu trúc mà họ sẽ ngã xuống vách đá nếu đi sai dù chỉ 1 bước.

“Những người sợ độ cao sẽ không thể di chuyển một bước”. Coke tái mặt trước cảnh ấy.

Trong khi đó, Grid đang tập trung. Anh quan sát cả ngàn tù nhân từng người một, hy vọng các công tước ở đâu đó trong khu vực này. Lúc ấy...

“Ở bên này! Nhìn qua bên này đi!” Một giọng nói gọi với sang từ một nhà lao tương đối gần. Grid chuyển hướng nhìn và thấy một ông già với nửa khuôn mặt râu tóc xồm xoàm. Tay chân ông ta ngắn như người lùn. Dù đã bị kẹt ở đây hàng thập kỷ nhưng ông ta vẫn có nhiều cơ bắp trên thân hình.

Ông ta bắt gặp ánh mắt của Grid và tuyệt vọng kêu lên, “Ta tên là Ke ong! Ta không biết cậu là ai, nhưng xin hãy cứu ta với! Ta nhất định sẽ báo đáp nếu cậu đưa ta ra khỏi nơi này!!”

‘Ong’ là một thuật ngữ được dùng cho đàn ông cao tuổi. Hiếm có ai tự gọi mình là ‘ong’, và từ đầu thì nó đã là cách diễn đạt sai. Đây là một lời giới thiệu bản thân rất bất thường.

“Người lùn không bao giờ quên ân sủng mà họ được ban cho! Ta thề ta sẽ không quên ân sủng của cậu!”

“...!!”

Người lùn? Một người lùn sao...? Tuy nhiên, khoảnh khắc đôi mắt Grid mở rộng ra...

“Ngươi là một kẻ xâm nhập hả?” Giọng nói của một người mới vang lên từ một nhà lao khác. Cửa nhà lao mở ra. Người bước ra từ bên trong là một nam thanh niên với hàng ngàn chiếc chìa khóa treo quanh hông.

“Ngươi tay trắng đến đây mà không phải hy sinh bất cứ thứ gì à? Thú vị đấy. Ta chưa từng thấy một kẻ xâm nhập nào đến được đây bằng chính đôi chân chúng.”

Biplonz là tên của người đàn ông bước ra khỏi nhà lao. Không như đám lính canh Grid đã gặp trước đó, da của Biplonz không hề bị tan chảy, và khả năng sử dụng ngôn ngữ loài người của hắn rất thành thạo. Thế nhưng, hắn không phải người. Hắn có da trắng, hàm răng sắc nhọn, và đôi mắt màu đen không có lòng trắng. Nó gợi nhớ đến Grid trong chế độ Ma Hóa. Khác biệt duy nhất là đôi tai của hắn nhọn hoắt như một tiên tộc, và có một cái đuôi thò ra từ mông.

Trong quá khứ, Grid đã bắt gặp những sinh vật như vậy. Đó là ở một ngôi làng tại địa ngục. Mắt Grid mở to ra lúc anh lẩm bẩm, “Quỷ tộc ư?”

“Chính xác”. Biplonz dang ra một đôi cánh. Đôi cánh đó—tương tự như cánh dơi—vỗ vỗ, và cơ thể Biplonz bay qua không trung. “Ta sinh ra ở đây, trong ‘khe nứt’, và chưa từng gặp bất cứ quỷ tộc nào khác. Ta không biết mình có phải một quỷ tộc thuần chủng hay không. Đây là lần đầu tiên ta tìm thấy một kẻ xâm nhập. Ta có thể chiến đấu tốt không?” Người đàn ông nói những thứ nhảm nhí kỳ lạ đã siết chặt hai tay lại.

Mặt đất nơi nhóm của Grid đang đứng đã sụp xuống, và lối đi dẫn tới hang động vỡ tan ra. Coke với Resh mất nơi đặt chân và bắt đầu rơi. Những người bất lực rơi xuống buộc phải nhắm mắt lại. Grid hét vào mặt họ, “Giữ vững tinh thần đi!”

“...!” Coke và Resh mở mắt ra sau tiếng hét của Grid và chứng kiến một cảnh tượng đáng kinh ngạc. Grid tiếp cận qua đống đá đang rơi sau vụ nổ và triệu hồi hàng chục tấm kim loại xung quanh anh. Đó là ứng dụng của kỹ năng Biến đổi Tự động giúp tự động sản sinh một tấm khiên kim loại để phòng thủ trước những đầu đạn trong thời gian thực. Grid đã sử dụng Sức mạnh của Berith để giải cứu Coke và Resh, cố tình di chuyển xuống bên dưới những tảng đá để Biến đổi Tự động có tác dụng.

“Bước lên chúng mau!” Grid kêu lên. Coke và Resh vặn mình trong không trung và trèo lên các tấm kim loại đang xoay quanh Grid. Đồng thời, một đôi cánh xòe ra từ Grid. Chúng dường như là cánh rồng. Có một kiểu dáng cùng tính thanh lịch khác hẳn đôi cánh giống loài dơi của Biplonz.

“Hiik! B-Bán long nhân!” Người lùn Ke hét lên. Ông ta bắt đầu cổ vũ cho Biplonz, “Nhìn kìa, Lính canh Bip! Xin hãy đánh bại kẻ xâm nhập xấu xa đó!”

“...”

Nó có hơi khó chịu một chút. Grid cau mày, lắp ráp Thanh kiếm nhắm vào Các vị thần , khiến cho Ke trố mắt. “...Một thanh kiếm tuyệt vời đến mức những thanh tốt hơn nó chỉ có thể đếm trên 10 đầu ngón tay!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.