Nó sau một hồi hì hục với đống đồ đã soạn thì cũng lếch được xuống nhà. Một cái áo phông đen, chiếc quần jean lửng và một cái mũ lưỡi trai cá tính. Nó chắc chắn không phải dạng hồng mơ mộng nhưng cũng chẳng phải đen lạnh lùng. Nó chỉ hơi lạnh nhạt với mọi thứ và thờ ơ những việc không liên quan.
Hạ Vy nhanh chân chạy ra xe, do nhà hắn quá ư là giàu nên đi xe riêng với trường. Nó vội mở cửa phía trước và lên ngồi nhưng khuôn mặt của hắn lại hiện lên trước mắt nó. Không nhịn được liền mở miệng:
- Cậu, đi xuống phía sau ngồi!
Hàn Phong trợn mắt nhìn nó, cái này là đang ra lệnh cho hắn sao? Đời nào lại có thể loại osin phản chủ?
- Mày đến sau thì ngồi phía sau, không được cãi.
Nó căng mắt ra nhìn lại hắn, miệng đã không tự chủ mà trả lời:
- Cậu nghĩ không cho em cãi là em không cãi à? Đúng. Em không cãi nhưng em sẽ không đi nữa.
Ô rồi, cuộc vui của đứa con gái Hạ Vy đến đây chấm hết. T_T
Thanh Ngân không chịu được mà quát hắn:
- Này, ngươi có phải con trai không vậy, nhường cái chỗ ngồi thôi mà, chi mà keo kiệt.
Hạ Vy *gật gật*
Hắn nhăn mặt bước xuống xe, mạnh bạo mở cửa sau mà ngồi, từ đầu đến cuối đều không nói câu nào.
Nó cũng mặt dày ngồi vào chỗ của mình, nhẹ nhàng lấy tai phone đeo vào, dựa cả người ra phía sau. Bảo Vũ ngồi láy xe không nhịn được cười liền ra sức châm chọc:
- Haha, Lâm đại thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/osin-lanh-lung-cua-thieu-gia/1211843/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.