"Nhĩ Thuần là con gái của tôi. Không biết nó có quan hệ thế nào với Hàn Tổng đây?" Nhĩ Trung dùng ánh mắt vô 'số' tội nhìn An Nhĩ Thuần rồi lại đến Hàn Tử Thần.
Chắc là ông ta vẫn chưa nhận ra người đàn ông hôm đó An Nhĩ Thuần đưa về lại là Hàn Tử Thần.
"Nhĩ Tổng, chúng ta đều là những người trên thương trường. Làm có thể làm bừa nhưng nói thì không thể nói bừa được." Ngưng một lúc Lạp Mạn lại nói tiếp.
"Ông nói có đúng không?"
"Ý Hàn Tổng là?" Mặt Nhĩ Trung có chút đen lại.
"Hôm nay chúng tôi đến chỉ để đưa người đi thôi. Những việc khác để sau đi." Phong Vĩ lên tiếng rồi ra lệnh cho đàn em chuẩn bị rút lui.
An Nhĩ Thuần đang dựa vào người Hàn Tử Thần cũng lên tiếng.
"Nhĩ Trung, việc hôm nay chưa xong đâu. Ông yên tâm, trò vui còn ở phía trước."
"..."
Khuôn mặt của Nhĩ Trung đen lại, ông chưa bao giờ phải chịu nhục trước mặt đứa con gái này cả.
Vậy mà hôm nay...
"Nhĩ Thuần, con định làm gì?" Giọng nói dù có chút ôn nhu nhưng khuôn mặt của Nhĩ Trung lại không mấy tốt đẹp.
"Những chuyện ông và Nhĩ Gia đã làm cho tôi... tôi sẽ từ từ trả lại."
"..."
Để lại câu nói đó, An Nhĩ Thuần cùng người của Hàn Tử Thần đều rời đi.
—————
Không khí trên xe im lặng đến đáng sợ, không một ai dám lên tiếng.
Lạp Mạn và Phong Vĩ ngồi ở đằng trước chỉ biết nhìn gương mặt của Hàn Tử Thần từ gương chiếu hậu.
Còn ở đằng sau, An Nhĩ Thuần phải đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-yeu-quy-vo-yeu-chong-rat-nhieu/1301993/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.