Bịt miệng của mình lại, An Nhĩ Thuần chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có lúc mình rơi vào hoàn cảnh như thế này.
"Ngậm lấy nó."
"..."
Cũng không biết là Hàn Tử Thần ra lệnh như thế nào, cơ thể của An Nhĩ Thuần lại phản ứng lại lời nói của hắn.
Cô quỳ xuống, lần đầu tiên đối diện với 'cái đó' của người con trai.
"Um..."
Do một phần hiếu kì, cô cũng thử ngậm lấy cái đó của hắn. Tay không phận sự mà cũng thử chạm vào nó.
'Nó có mùi thật lạ lại nóng nóng, vị cũng kiểu gì ấy nữa.'
—————
Dù là mùa đông đã bắt đầu đến nhưng nhiệt độ ngoài trời và trong phòng bếp cũng không chênh lệch nhau quá nhiều.
Nhưng ít nhất là vẫn đủ ấm. Huống hồ nhà Hàn Tử Thần hôm nay còn đón thêm những vị khách 'ăn trực' nữa.
Ngay khi chuẩn bị xong đầy đủ một bàn đầy ắp thức ăn và một nồi lẩu đang sôi sùng sục thì An Nhĩ Thuần ra mời mọi người cùng vào ăn. Nói thật cô đói lắm rồi.
"Mọi người ăn nhanh cho nóng."
"Chị Thuần, sao mặt chị đỏ vậy?"
"..."
Vừa ngồi xuống, Từ Vũ đã hỏi câu hỏi mà An Nhĩ Thuần không nghĩ tới. Dù vậy cô vẫn bình tĩnh trả lời.
"Còn không phải vì trời lạnh sao? Đến một lúc nào đó có bạn gái em sẽ hiểu."
"..."
Tất nhiên là cô cũng bồi thêm một câu trêu trọc nữa. Muốn chơi cô à, không có cửa đâu.
"Đại tỷ phản ứng cũng thật phi thường." Lạp Mạn cũng không quên bồi thêm vào.
"Em cũng quá khinh thường chị rồi đấy. Dù sao thì..."
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-yeu-quy-vo-yeu-chong-rat-nhieu/1301987/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.