Một lát sau, chờ Vân Vy và Cố Thừa Duật bình tĩnh lại thì Hứa Minh mới bắt đầu kể lại sự việc.
"
Năm đó Hứa Minh là một trong những bác sĩ giỏi nhất ở bệnh viện, anh muốn mang sự hiểu biết của mình tới những vùng nghèo khó, vùng sâu vùng xa để giúp đỡ mọi người dân. Anh xin phép cấp trên và được đồng ý đi làm từ thiện ở rất nhiều bệnh viện nhỏ, hôm đó lần đầu anh tới thị trấn đó thì gặp Vân Vy được mẹ và một số hàng xóm vội vã bế tới bệnh viện:
- Bác sĩ, xin hãy giúp con gái và cháu của tôi, làm ơn...
Bà Vân vội vã nắm lấy tay Hứa Minh nhờ vả, anh liền gật đầu. Bác sĩ ở bệnh viện nhỏ này không nhiều, với lại Vân Vy đã vỡ nước ối rồi cho nên anh phải đích thân đưa Vân Vy tới phòng đẻ và đỡ đẻ cho cô.
Vân Vy đau đớn, sắc mặt tái nhợt lại như người sắp chết. Cô không nghĩ sinh con lại đau đớn như vậy, cô thật sự muốn bỏ cuộc rồi. Hứa Minh nhìn tình hình trước mắt thì lập tức động viên cô:
- Cố lên, một chút nữa thôi.
Vân Vy đau đớn nắm chặt chăn, cô hét lên một tiếng rồi ngất đi, may mắn hai đứa nhỏ đã được sinh ra an toàn. Y tá cũng dần tản đi, chỉ còn một nữ y tá ở lại phụ trách. Hứa Minh lại có một ca cấp cứu khác nên cũng lập tức rời đi.
Cho tới khi Hứa Minh cấp cứu cho bệnh nhân xong anh mới quay lại phòng bệnh tìm Vân Vy, nhưng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-tam-phu-nhan-con-muon-chay/1723001/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.