Ngụy Long Ân đuổi theo Sở Dược Lam đến hầm đỗ xe của nhà hàng, khi thấy cô chuẩn bị bước vào xe thì anh lập tức kéo tay cô lại. Sở Dược Lam có chút khó chịu hất tay anh ra, sau đó nhìn thấy anh liền cười nhạt một cái.
- Ngụy tổng\, anh còn chuyện gì sao?
- Dược Lam\, em làm sao vậy? Chúng ta... Như vậy là kết thúc?
Sở Dược Lam khoanh tay trước ngực nhìn anh, sau đó không nặng không nhẹ nói.
- Thì sao?
- Lý do. Em phải cho anh lý do chứ?
- Lý do? Cái này anh còn không biết sao? Vậy thì đừng cố mà tìm hiểu làm gì. Ngụy tổng\, chúng ta sau này\, chỉ là đối tác làm ăn. Còn lại\, đều không có bất cứ mối quan hệ gì.
Sau đó Sở Dược Lam liền bước vào xe, chuẩn bị lái đi thì anh giống như một tên ngốc đứng chắn trước xe của cô, làm cho Sở Dược Lam càng chướng mắt.
- Ngụy tổng\, anh đừng nghĩ anh là con trai nhà họ Ngụy thì tôi không dám đâm vào anh. Nhưng tôi sợ sau khi đâm vào anh xe tôi lại tốn tiền đi rửa\, nên phiền anh né sang một bên.
- Chúng ta nói chuyện cho rõ ràng.
- Ngụy tổng\, ngay từ đầu chúng ta vốn dĩ cũng không có thề hẹn trăm năm\, hay ước hẹn vĩnh hằng. Thời gian làm phai mờ tất cả\, anh thích tôi cũng chỉ là sự hiểu lầm. Thì tốt nhất\, chúng ta nên chấm dứt cái sự hiểu lầm này đi. Phiền anh tránh ra
Ngụy Long Ân nhíu mày, cô nói cái gì gọi là hiểu lầm? Anh thích cô là hiểu lầm. Ý cô là sao chứ?
- Em nói hiểu lầm là có ý gì?
Sở Dược Lam nhìn anh, gương mặt thoáng vẻ khinh thường nói.
- Ngụy tổng\, tôi nghĩ câu này anh nên hỏi bạn gái của anh thì hay hơn. Với lại\, nên nhớ chúng ta hoàn toàn không có quan hệ. Vì thế\, tôi không có bổn phận phải giải thích với anh.
Sau đó, Sở Dược Lam liền lái xe né sang một bên rồi nhấn ga đi mất. Ngụy Long Ân bây giờ vẫn còn lùng bùng, cái gì mà bạn gái? Ngoài cô ra anh còn không có bạn là nữ giới chứ ở đâu ra bạn gái. Nghĩ một lúc, anh liền nghĩ đến một cô gái là Lâm Tương Tư, năm đó khi anh ra nước ngoài thì chung chuyến bay với anh Lâm Tương Tư cũng là một du học sinh. Sau đó thì anh có nói chuyện vài lần, chẳng lẽ có một lần Lâm Tương Tư tự ý nhận điện thoại khi cô gọi đến? Cái này rất có khả năng.
Còn về Sở Dược Lam, sau khi lái xe khỏi nhà hàng đó thì cô về đến tập đoàn, gương mặt lạnh lùng nay càng khó coi hơn, những nhân viên ở đây đang ăn trưa cũng bị hù cho sợ hãi. Ai ai mà không biết đỉnh đỉnh đại danh của vị nữ Tổng giám đốc này chứ. Một lúc sau, Ngụy Long Ân, An Di, Trần Cận Diêm và Cao Kiện đều đã có mặt ở tập đoàn Sở Thị. Một người thư kí khác của cô bước đến.
- Phó tổng\, thư kí Cao. Tổng giám đốc nói mười phút nữa vào phòng họp.
- Được.
Đúng mười phút sau, tất cả những người có liên quan đều đã có mặt ở đây, hiện tại Tập đoàn Sở Thị đang hướng đến một mục đích nữa đó là về làm đẹp, Sở Thị đã chế tạo ra được một loại mặt nạ dưỡng da chiết xuất từ thiên nhiên, nhưng bao bì thì vẫn chưa cố định. Cuộc họp hôm nay là bàn về bao bì sản phẩm, vì lần hợp tác này có cả tập đoàn Phi Diệu, nên Ngụy Long Ân và An Di cũng được vào phòng họp.
Không khí trong phòng thật sự rất ngột ngạt, gương mặt của Sở Dược Lam lạnh băng, cô chỉ chăm chú nhìn vào bài thuyết trình của bộ phận thiết kế bao bì. Sau khi thuyết trình xong, người đó liền túa mồ hôi.
- Kế tiếp.
Người tiếp theo lại lên thuyết trình bài của mình.
- Kế tiếp.
Cứ như vậy, toàn bộ bản thiết kế của phòng thiết kế đều bị Sở Dược Lam ném thẳng vào sọt rác, An Di thật sự kinh ngạc vì sự việc này, cái này là do cách nhìn của An Di quá đơn giản? Hay cho yêu cầu của Sở Dược Lam quá cao? Khí thế của Sở Dược Lam bây giờ thật sự không hề thua kém gì Chủ tịch Sở Khắc Uy đâu nha.
- Thời hạn một tuần\, làm lại toàn bộ. Cuối tuần sau họp.
Dừng một chút, Sở Dược Lam liền nói.
- Tan họp!
Sau đó, Sở Dược Lam đi về phòng của mình, Trần Cận Diêm cầm khăn tay lau mồ hôi, hờ hờ đứa em họ này thật sự khiến người ta sợ muốn chết. Sau đó, Trần Cận Diêm nhìn Ngụy Long Ân rồi nói.
- Ngụy Long Ân\, nếu anh đã có bạn gái rồi thì phiền anh đừng làm phiền đến Tiểu Lam nữa\, con bé đã chịu đả kích đủ rồi.
- Bạn gái? Ngoài cô ấy tôi còn bạn gái khác sao?
- Anh đừng làm như bản thân anh vô tội. Sau một năm anh ra nước ngoài\, nhân ngày sinh nhật của anh con bé đang trong thời gian ôn thi cực khổ vẫn cố gắng thức khuya để gọi điện chúc mừng sinh nhật anh. Nhưng sau đó thì sao? Sau đó liền nghe một giọng nữ nói là cái gì "Anh Long Ân đang bận\, em có gì muốn nhắn với anh ấy thì nói với chị\, chị là bạn gái của anh ấy". Ngụy Long Ân\, anh còn muốn chối?
Ngụy Long Ân bây giờ thật sự dám khẳng định cô gái kia chính là Lâm Tương Tư, nhưng tại sao cô ta phải nói như vậy? Không được! Bây giờ cô đang hiểu lầm anh. Anh không thể để cô tiếp tục hiểu lầm anh như vậy được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]