Ngụy Long Ân đuổi theo Sở Dược Lam đến hầm đỗ xe của nhà hàng, khi thấy cô chuẩn bị bước vào xe thì anh lập tức kéo tay cô lại. Sở Dược Lam có chút khó chịu hất tay anh ra, sau đó nhìn thấy anh liền cười nhạt một cái.
- Ngụy tổng\, anh còn chuyện gì sao?
- Dược Lam\, em làm sao vậy? Chúng ta... Như vậy là kết thúc?
Sở Dược Lam khoanh tay trước ngực nhìn anh, sau đó không nặng không nhẹ nói.
- Thì sao?
- Lý do. Em phải cho anh lý do chứ?
- Lý do? Cái này anh còn không biết sao? Vậy thì đừng cố mà tìm hiểu làm gì. Ngụy tổng\, chúng ta sau này\, chỉ là đối tác làm ăn. Còn lại\, đều không có bất cứ mối quan hệ gì.
Sau đó Sở Dược Lam liền bước vào xe, chuẩn bị lái đi thì anh giống như một tên ngốc đứng chắn trước xe của cô, làm cho Sở Dược Lam càng chướng mắt.
- Ngụy tổng\, anh đừng nghĩ anh là con trai nhà họ Ngụy thì tôi không dám đâm vào anh. Nhưng tôi sợ sau khi đâm vào anh xe tôi lại tốn tiền đi rửa\, nên phiền anh né sang một bên.
- Chúng ta nói chuyện cho rõ ràng.
- Ngụy tổng\, ngay từ đầu chúng ta vốn dĩ cũng không có thề hẹn trăm năm\, hay ước hẹn vĩnh hằng. Thời gian làm phai mờ tất cả\, anh thích tôi cũng chỉ là sự hiểu lầm. Thì tốt nhất\, chúng ta nên chấm dứt cái sự hiểu lầm này đi. Phiền anh tránh ra
Ngụy Long Ân nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2930149/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.