Sau khi Trần Cận Diêm chỉ rõ văn phòng làm việc của cô thì Ngụy Long Ân liền lập tức xông vào, Sở Dược Lam nhíu nhíu mày khó chịu lên tiếng.
- Ngụy tổng\, phép lịch sự tối thiểu là gõ cửa anh cũng không có sao?
- Chúng ta nói chuyện một chút. Anh nghĩ em hiểu lầm về anh rồi.
- Ngụy tổng\, tôi nghĩ là không cần đâu. Cho dù là hiểu lầm hay không hiểu lầm\, tôi cũng gôm đủ thất vọng rồi. Phiền anh ra ngoài.
Nghe cô nói như vậy nhưng anh vẫn không hề có phản ứng gì cả, anh đi đế bên cạnh cô.
- Em không để anh giải thích sao?
- Giải thích? Còn giải thích cái gì nữa?
- Thật ra cô ta không phải bạn gái của anh. Hôm đó anh và cô ta cùng một vài người bạn là du học sinh đang ngồi ở một quán nước\, anh đi vào toilet nhưng quên mang theo điện thoại. Chắc là cô ta đã...
- Đủ rồi!
Sở Dược Lam giận dữ đập bàn. Càng nghe anh nói cô càng cảm thấy thật sự rất khó chịu, sau đó Sở Dược Lam liền nhìn anh rồi nói.
- Nếu anh nói ngày hôm đó cô gái đó là vì hiểu lầm\, vậy hai ngày sau... Hai ngày sau tôi gọi cho anh\, vẫn là cô gái đó nhấc máy. Việc này anh nên giải thích thế nào? Rồi sau đó\, sau đó sao anh không gọi lại cho tôi? Một lần cũng không? Ngụy Long Ân\, tôi gôm đủ thất vọng rồi. Phiền anh đi ra khỏi đây!
Ngụy Long Ân vẫn không nhúc nhích, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2930148/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.