Sở Dược Lam nhìn anh, sau đó nở một nụ cười đầy sự thống khổ, sau đó lên tiếng.
- Giải thích? Anh cần gì giải thích nữa chứ\, chúng ta dù sao cũng đã xem nhau là người dưng suốt bốn năm rồi. Thì sau này cứ như vậy đi\, anh có tình yêu của riêng anh\, tôi cũng có tình yêu của riêng tôi. Vì cái gì chúng ta cứ gượng ép bản thân ở bên nhau?
- Anh không có\, anh không có xem em là người dưng....
Sở Dược Lam nhìn Lâm Tương Tư sau đó lại nhìn Ngụy Long Ân, bây giờ cô không biết có nên tin anh hay không nữa. Nhưng chưa để Sở Dược Lam lên tiếng thì Lâm Tương Tư đã bước đến, khoác tay của Ngụy Long Ân, nũng nịu nói.
- Anh\, em hơi mệt... Anh đưa em vào trong đi.
Sở Dược Lam có chút không thoải mái, cô chỉ thầm thở dài một trong lòng một tiếng, sau đó liền xoay người đi. Nhưng cô vẫn chưa bước được bước vào thì cô đã nghe một tiếng hét lớn, theo quán tính Sở Dược Lam xoay người lại nhìn thì đã nhìn thấy Lâm Tương Tư bị ngã xuống bể bơi gần đó. Nhìn đến bên cạnh, cô bé này chính là "Cô nhỏ" của Ngụy Long Ân - Hoàng Phủ Lan Ư đây mà?
Hoàng Phủ Lan Ư nhìn thấy Lâm Tương Tư bị mình đá xuống hồ bơi liền đứng đó, chống hông hống hách nói.
- Bà cô già\, cô tỉnh táo chưa hả? Đã bao nhiêu tuổi rồi còn ảo tưởng như vậy chứ? Cháu trai của tôi đẹp trai ngời ngời như vậy mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2930134/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.