"Cô Mộc, ăn cơm trưa đi."
Lúc 11 giờ trưa.
Mộc Như Phương xuống lầu, có người làm chuẩn bị sẵn cơm sáng cho cô.
Bây giờ với trước đây bị Đào Gia Thiên giam cầm cũng chẳng khác gì nahu, đều là bị nhốt trong một căn nhà mà thôi, có một điểm khác biệt duy nhất là, lúc không có việc gì thì Từ Hạo sẽ không đến đây.
Anh bị Đào Gia Thiên giao cho Từ Hạo.
Nhưng mà rõ ràng, Từ Hạo không hề đụng đến cô.
Mấy ngày nay Mộc Như Phương đã hiểu rõ rồi, trên người cô vẫn còn cộp cái mác Đào Gia Thiên, có người khát khao, cũng có người đố kị.
Đào Gia Thiên có nhiều kẻ thù trong giới thượng lưu.
Nhưng thế lực cũng rộng.
Không ai dám làm gì nhà họ Đào ngoài mặt.
Nhưng sau lưng đều hận sao nhà họ Đào không xảy ra chuyện.
Đối thủ một mất một còn của Đào Gia Thiên càng nhiều hơn nữa, kẻ muốn lấy mạng anh nhiều không kể xiết, đại đa số đều ngấm ngầm trong bóng tối, còn Tề Tam, là người khiến cho Mộc Như Phương thấy bất ngờ.
Nếu như có thể, cô không muốn dính dáng gì với bọn họ.
Dính dáng với đám người này.
Nhưng cô và Nặc Nặc, đều nằm trong tay Tề Tam.
Dù sao thì so với trước đây, điều duy nhất làm cô thấy vui vẻ thanh thản ấy là sức khỏe của Nặc Nặc đã có chuyển biến tốt rồi, cô có thể yên tâm được rồi."
"Cô ơi, anh Từ gọi điện thoại sang nói là tối nay muốn dẫn cô đi tham gia một bữa tiệc, kêu cô ăn cơm đi rồi chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709400/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.