"Anh đấy, anh bảo anh đi méc cha cơ chứ." Đào Y Y kéo tay Đào Gia Thiên, gương mặt xinh đẹp của cô phụng phịu không vui.
Khi nãy bị cha dạy dỗ một chặp.
Nói cô không biết nghe lời, còn nói nếu mà cô còn như vậy nữa sẽ ném cô vào doanh ám vệ dạy dỗ lại vài ngày.
Đào Kiệt cũng chỉ là tức giận quá mới nói vậy mà thôi.
Đào Y Y là công chúa nhỏ bị chiều hư.
Từ khi còn bé đã được Đào Kiệt và Tống Như Thấm thương yêu nâng niu trên tay, bọn họ mắng mỏ vài câu ngoài miệng thế thôi.
Phòng khách nhà họ Đào xây dựng theo kiểu Âu phảng phất hơi thở năm mới, Tống Như Thấm lại còn dặn người làm trang trí phòng khách thêm nên trông có vài phần cổ kính, tất nhiên, ở phòng khách hơi hướm kiểu Tây thế này mà muốn trang trí sao cho có phần cổ kính thì rất khó, hơn nữa trông có vẻ ngô không ra ngô, khoai không ra khoai gì cả.
Tất nhiên toàn làm từ đồ sang trọng nên cho dù có ngô không ra ngô, khoai không khoai gì thì vẫn có khí phách ngời ngời như cũ.
Sở dĩ Tống Như Thấm làm vậy.
Là vì bà lớn Đào về nước rồi.
Từ lúc ông lớn Đào không còn, một mình bà lớn sống ở nước Pháp, nhà Đào đã phát triển ra thị trường nước ngoài từ ba năm trước, làm ăn với cả hai giới hắc bạch đạo, gầy dựng nên các tập đoàn kinh doanh hùng mạnh, tài sản trong bóng tối cũng nhiều.
Đều có người cố định quản lý.
Lần này Đào Kiệt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709324/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.