Ấy vậy mà cái cô Lý Uyển dọn vệ sinh đó lại mắc bệnh tim.
Có thể vì tội nghiệp, cũng có thể vì lý do khác, Đào Gia Thiên khẽ nhíu mày, một nhân viên dọn vệ sinh còn nuôi con nhỏ mà lại bị mắc bệnh tim, những người nghèo khổ như thế thật sự có quá nhiều trong xã hội này, nếu anh muốn thương hại cũng thương hại không hết, Đào Gia Thiên chẳng hiểu bản thân mình bị làm sao.
Giơ tay day day ấn đường.
Cố Tề đứng kế bên nhìn anh, lo lắng hỏi: "Anh Thành, có phải lại thấy đau đầu không?"
Bốn năm trước, từ sau khi tỉnh dậy Đào Gia Thiên đã bị mất trí nhớ, thỉnh thoảng lại thấy đau đầu, mọi người đều nói đó là di chứng còn sót lại vì bị đầu độc ngất đi năm đó, nên anh mới bị mất trí.
Còn bị thêm cái bệnhh đau đầu.
Người đàn ông này nhắm mắt lại, đè tay lên ấn đường, trầm giọng nói: "Không sao."
Mộc Như Phương lãnh lương tháng này xong mới mở điện thoại lên xem con số trong thẻ, còn thiếu rất nhiều, rất nhiều.
Làm sao mới có thể mau chóng tích đủ tiền phẫu thuật cho Nặc Nặc đây?
Kha Na bước đến ném cây lau nhà trước mặt cô: "Ê, bà cô xấu xí, cô lau nhà sao đấy, còn chưa sạch kia kìa, chẳng phải tôi đã nói phải lau văn phòng của giám đốc Tô cho sạch sẽ rồi hả?"
Mộc Như Phương khom lưng không buồn đếm xỉa đến cô ta.
Chiều hôm qua, Kha Na kêu cô dọn dẹp sạch sẽ văn phòng của giám đốc Tô, đây vốn là việc của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709268/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.