Từ lúc bữa tiệc tối kết thúc cho đến khi trở về căn biệt thự, Cố Nhã Thiển nằm dài trên giường, trong đầu cô chỉ toàn vẩn vương lời nói của Kinh Hà
Anh ba bị bệnh, cần phải thay thận.
Tô Ngọc Kỳ hứa với ông ngoại, sẽ dùng một bên thận của anh để đổi lấy cô.
Tại sao lại như vậy chứ!
Cô không ngủ được, vừa nhắm mắt lại đã cảm thấy mắt mình đau xót khôn nguôi.
Cô không dám nhắm mắt.
Cô ngu ngốc quá, vậy mà lại không biết sức khỏe anh ba kém.
Cô ngu ngốc quá, con người ương bướng, cứng rắn như ông ngoại cô làm sao đột nhiên lại cho phép cho cô cưới Tô Ngọc Kỳ cơ chứ, mặc dù lúc ấy cô biết Cố Nhã Thiển biết nhất định bọn họ có làm giao dịch gì với nhau, Tô Ngọc Kỳ đã từ bỏ điều gì đó mới khiến được ông ngoại chấp thuận, nhưng cô không ngờ rằng, thế mà anh lại đánh đổi bằng một bên thận của mình.
"Sao thế, sao em còn chưa đi ngủ?". đam mỹ hài
Tô Ngọc Kỳ tắm xong bèn lên giường nằm, nhìn thấy Cố Nhã Thiển còn chưa ngủ, anh cúi đầu chống tay bên sườn mặt cô, hơi thở dịu dàng của anh phả khắp mặt Cố Nhã Thiển.
Cố Nhã Thiển quay người, dụi đầu vào lòng của anh.
Lồng ngực của anh vừa rộng rãi lại vừa ấm áp.
"Ngọc Kỳ à, em..." Đột nhiên cô thấy cổ họng mình thật chua chát, không biết nên nói gì, lẽ nào bảo anh cho anh ba một bên thận sao?
Không.
Nhưng anh ba phải làm sao đây.
Cô nhắm mắt, rụt người vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709233/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.