Anh lặp lại câu nói vừa rồi, hơi thở yếu ớt nhưng giọng điệu lại rất rõ ràng: “Cô vẫn chưa trả lời tôi, tại sao lại khóc?"
Cố Uyên cúi đầu mở miệng, che giấu cảm xúc trong đáy mắt: “Bởi vì... Tôi là vợ của anh. Anh bị thương, tôi đương nhiên sẽ đau lòng rồi." Thấy anh vẫn nắm chặt tay mình, cũng không rút ra được, cô liền ấn chuông cấp cứu.
Bác sĩ và y tá nhanh chóng chạy tới. Sau khi kiểm tra một lát, y tá ở lại thay thuốc và dặn dò Cố Uyên vài câu.
Cô nhìn vết thương đáng sợ trên vai của người đàn ông mà nhíu mày.
Sau khi y tá thay thuốc xong liền rời đi, Cố Uyên ngồi ở trên ghế người nhà bệnh nhân, bên giường bệnh: “Anh muốn ăn gì không? Tôi sẽ bảo vú Trương đưa ít cháo qua."
"Thích không?" Ánh mắt anh rơi vào trên cổ của người phụ nữ.
Cố Uyên dùng một tay khác sờ lên phần góc cạnh sách bén của ngôi sao sáu cạnh, trong lòng cô run lên: “Thích..."
Cô cũng không biết vì sao, khi ngón tay chạm đến sợi dây chuyền, nước mắt lại không kìm được mà rơi xuống.
Cô không muốn khóc nhưng bản thân lại không khống chế được.
Khi nhận ra từng nước mắt rơi xuống, cô luống cuống tay chân, giơ tay lên muốn lau khô nước mắt.
Nhưng nước mắt cô lại càng tràn ra nhanh hơn.
Cô nhớ tới tối hôm qua, người đàn ông bị thương nhưng vẫn kiên trì muốn tới biệt thự Ngân Phong, cô mơ hồ biết là bởi vì... trời sắp sáng...
Đó là sinh nhật của Lưu Thanh Vũ, sinh nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709058/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.