“Em đói bụng…”
Duệ Duệ cũng đói bụng.
Hai người bọn họ ăn trưa ở trường, lúc tan học cũng đã bốn giờ rưỡi chiều, bình thường lúc này, bọn họ đã mua một ít món tráng miệng ở cửa hàng tráng miệng dưới lầu Hương Dật Tử Quận.
ọt ọt!
Tâm Can hung hăng nuốt nước miếng, thanh âm này ở trong hầm rượu yên tĩnh có vẻ vô cùng hồng hào.
“Em đang nghĩ gì vậy?”
“Thèm sườn đỏ và bít tết của mẹ làm… anh trai, bây giờ em rất đói bụng, làm sao đây…”
“…Bây giờ trời rất nóng, không dễ làm sườn đỏ và bít tế, rất dễ ôi thiu, sẽ có ruồi ở trên đó dính lung tung, thời gian dài, còn có thể sinh sản một ít giòi trắng!”
“Ọe—–anh trai đừng nói nữa.” Tâm Can tưởng tượng một chút cảnh tượng đỏ, nhất thời nôn khan một tiếng.
Duệ Duệ dừng một chút, “Còn đói không?”
“Một chút cũng không đói!”
ừm!
Hai người họ dù sao cũng là trẻ con chưa tới bốn tuổi, bị bắt cóc lại ngồi xe xóc nảy rất lâu, thể lực đã sớm không chịu nổi, nói một lát liền mệt mỏi chỉ còn lại tiếng thở hổn hển.
Hai người họ ôm chặt lấy nhau.
Giờ khắc này, trong lòng Duệ Duệ thậm chí có chút may măn.
May mắn cậu bé cũng bị bắt, nếu không… một cô bé nhát gan lại tham ăn như vậy, chắc chắn đã sớm bị dọa gào khóc.
“Anh trai…”
“Hửm?”
“Tay em đau!”
Tay Duệ Duệ cũng đau.
Tay cậu bé bị dây thừng trói lại phía sau, cậu bé thử động ngón tay, kinh ngạc phát hiện dây thừng trên cổ tay không phải rất chặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044855/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.