🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dù gì cô bé cũng chỉ mới bốn tuổi, từ nhỏ đã được cưng chiều, ngoài lần cuối cùng anh trai cô bé bị Lâm Đại Phước bắt cóc, cô bé còn có chút sợ hãi, cô bé chưa bao giờ trải qua chuyện kinh khủng như vậy cả.
Những người bắt được chúng đã ném chúng xuống tầng hầm, sau đó bịt kín nắp tầng hầm rồi bỏ đi, thậm chí chúng không nhìn thấy gì trong tầng hầm cả, và chìm vào bóng tối.
Từ lúc bị bắt, họ đi ô tô suốt, nằm trên xe tải nhỏ gập ghềnh, cô bé đã nôn ra cả bữa trưa trên xe.
Nghĩ đến chú hai liều mạng bảo vệ bọn họ khi bị bắt, bị mấy người đó vây đánh, hai tròng mắt càng đỏ hơn, “Anh trai, chú hai có sao không …”
“Không sao đâu.”
Tay chân đều bị trói, Duệ Duệ chỉ có thể ngửa cổ dụi cằm lên đầu Tâm Can. Mặc dù cậu bé cũng chỉ bốn tuổi, nhưng cậu bé tỏ ra rất bình tĩnh, ít nhất là trên bề mặt.
Cậu bé nhẹ giọng an ủi Tâm Can, “Chú hai hẳn đã liên lac với me và … Tiêu Lăng Dạ, chắc bây giờ bọn họ đang tìm cách cứu chúng ta.”
“Thật sao?”
“Ừ!”
Tầng hầm quá tối, hai người họ không nhìn thấy gì cả, trẻ con sinh ra đã mang trong mình nỗi sợ hãi bóng tối sâu thẳm, tâm hồn chỉ biết nói không ngừng để giảm bớt nỗi sợ hãi “Anh trai … Chúng ta đang ở đâu vậy? Tại sao kẻ xấu lại bắt chúng ta? Bọn họ bắt chúng ta có phải là vì tiền của ba mẹ hay không? Em đã xem nhiều Chương trình truyền hình … có rất nhiều vụ bắt cóc trong các Chương trình truyền hình. Thậm chí nếu được đưa tiền, những kẻ bắt cóc đó cũng sẽ xé vé. Anh trai, xé vé nghĩa là gì?
Cô bé này thậm chí còn biết từ “xé vé”.
Duệ Duệ nói, “Có lẽ chúng ta … đang ở trong một hầm rượu, em ngửi kỹ xem, có mùi rượu vang ở đây. Kẻ xấu bắt chúng ta không phải vì tiền…”
“Hả?”
Duệ Duệ giải thích, “Chúng ta được mang xuống từ trên xe, nơi mang vào là một biệt thự, có thể ở được biệt thự, còn có người tích trữ rượu trong hầm rượu… không thiếu tiền.
Cậu bé nói như vậy, Tâm Can cũng nhớ lại, “Anh trai, em xem truyền hình, những kẻ bắt cóc thường không bịt mắt những người bị bắt cóc, tại sao những người đó không bịt mắt chúng ta.”
“Có hai khả năng.”
“Hửm?”
“Thứ nhất, có lẽ bọn họ cảm thấy chúng ta còn nhỏ, không cần thiết.”
Tâm Can khẩn trương hỏi, “Còn thứ hai thì sao?”
Thử hai!
Duệ Duệ yên lặng hít một hơi khí lạnh.
Thứ hai… Những người đó căn bản không sự bọn họ nhớ đường, cũng không sợ bọn họ biết vị trí hiện tại của bọn họ… Bởi vì, bọn họ căn bản không có ý định để cho bọn họ sống sót trở về!
Trong miệng Duệ Duệ có chút khổ sở, cậu bé ho khan hai tiếng, mơ hồ lướt qua khả năng thứ hai, Tâm Can rất để ý, cũng không có hỏi, chỉ sợ hỏi cậu bé, “Anh trai, vì sao bọn họ bắt chúng ta?”
“Hẳn là muốn lợi dụng chúng ta uy hiếp ai đó!”
“Uy hiếp ai đó sao?”
“Ba của em!”
Tâm Can yên lặng bổ sung, “Ba của Tâm Can cũng là ba của anh trai, nhưng vì sao nói là uy hiếp ba chứ, không có khả năng là uy hiếp mẹ sao?”
“Chắc là mẹ không quen biết kẻ xấu có tiền như vậy!”
Duệ Duệ cũng không đoán sai.
Hôm nay khi những người đó bắt cóc bọn họ, người đầu tiên ôm chính là Tâm Can, điều này chứng minh Tâm Can là mục tiêu số một của bọn họ, về phần cậu bé… biết cậu bé là con trai ruột của Tiêu Lăng Dạ hẳn là không có mấy người, cho nên, cậu bé suy đoán mình là bị “thuận tiện” mang về.
Duệ Duệ tiếp tục an ủi cô bé, “Nếu là lợi dụng chúng ta uy hiếp Tiêu Lăng Dạ, vậy bọn họ chắc chắn sẽ không xé vé, em yên tâm đi.”
ừm!
Có Duệ Duệ an ủi, quả nhiên Tâm Can thả lỏng một chút.
Im lặng trong vài giây.
Tâm Can rất nhanh lại nhịn không được, “Anh trai…”
“Hửm?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.