Ngày hôm sau. Buỏi họp báo được tổ chức vào lúc 10 giờ sáng. Chín giờ, Hứa Dịch lái xe đến đón Lâm Quán Quán. Hứa Dịch mở cửa tiểu khu ra, khi nhìn thấy Lâm Quán Quán thì giật mình. Cô ấy trông xanh xao và đen nhẻm, máy ngày nay vì sụt cân nên càng trông xanh xao, hốc hác và đáng thương hơn. Sắc mặt anh thay đổi: ‘Duệ Duệ có chuyện gì sao?” Sau một đêm, cô có thể đem mình giày vò thành cái dạng này, chỉ có loại giải thích này thôi. Tuy nhiên! Khóe mắt quét nhìn lại nhìn thấy dáng vẻ Tiêu Lăng Dạ bình tĩnh như gió. Không đúng! Nếu Duệ Duệ xảy ra chuyện, lão đại sao có thể bình tĩnh như vậy! “Đây là em trang điểm.” Hứa Dịch sững người một lúc. “Trang điểm?” *Ừm!” Lâm Quán Quán gật đầu lia lịa, nhìn anh có vẻ nghỉ ngờ, cô trợn mắt trừng một cái: “Thật sự là trang điểm, anh không tin sao?” Hứa Dịch theo bản năng đưa tay ra. Vừa duỗi tay ra, anh đột nhiên cảm thấy một luồng gió âm tràn ra tới cỗ khiến tóc tai dựng đứng. Vừa ngắng đầu liền thấy Tiêu Lăng Dạ đang nheo mắt nguy hiểm nhìn anh. Hứa Dịch: “…” “Quán Quán, em chắc không sao chứ?” “Không sao đâu. Nếu anh không tin, em sẽ tẩy trang cho anh xem?” Hứa Dịch thở phào: “Sao em lại trang điểm thế này?” “Giả thành bạch liên hoa!” Khách sạn Tân Hải. Phóng viên kia giận dữ: “Anh giúp cô ta như thé. Chẳng lẽ là do Lâm Quán Quán cố tình mời đến sao?” “Họp báo vẫn chưa bắt đầu, anh đang làm cái
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]