Hành động của anh, rất nhẹ, còn chậm chạp đến có hơi lằng nhằng.
Một luồng điện rất nhỏ trong lòng bàn tay trổi dậy từ chỗ bị anh lướt qua, cả người Phương Trì Hạ cứng đờ, trong đầu trống rỗng đi vài giây, tay cô gạt tay của anh ra.
Lạc Dịch Bắc không để ý đến cô, giữ tay của cô lại, vẫn chơi đùa một mình.
Cảm giác ấy, giống như là đang chơi một món đồ chơi vậy.
Sắc mặt Phương Trì Hạ có hơi mất tự nhiên, tay lại gạt lần nữa, thử đẩy tay của anh ra.
Lúc cô làm hành động này, bả vai cũng động đậy theo.
Từ hướng của tiểu Tả không nhìn thấy hai người đang làm gì, chỉ nhìn thấy vai của Phương Trì Hạ đang run rẩy.
Mắt tròn xoe nhìn hai người, nó tỉnh bơ buông một câu, "Cô gái ngốc, chị đang run ư?"
Phương Trì Hạ, "..."
Lạc Dịch Bắc thản nhiên nhìn cô, biểu cảm trên mặt có hơi bỡn cợt.
Phương Trì Hạ lườm anh một cái, vòng tay cầm tay của anh lại.
Tay cô vốn là rất nhỏ, bàn tay có thể còn chưa lớn bằng một nửa của Lạc Dịch Bắc, chồng lên tay của anh, căn bản không thể ôm trọn tay của anh.
Cản anh như thế, thật ra căn bản không có tác dụng gì.
Làn da còn rất trắng, xem ra rất mềm mại.
Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm tay của mình bị cô cầm lên rất lâu, động tác còn chưa dừng lại, ngón tay chuyển sang xoa phần da thịt ở mu bàn tay cô.
Ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228964/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.