Tùy ý lau lau mái tóc ngắn, đem khăn vứt một bên, hắn vài bước đi qua, ôm cô nằm lên giường.
Phương Trì Hạ trong lòng anh, giơ tay lên muốn đẩy anh, Lạc Dịch Bắc kéo tay cô lại, tư thế bá đạo ôm cô trong lòng, thanh âm đạm mạc “Hoặc là chúng ta như vậy ngủ, hoặc tiếp tục chuyện vừa rồi, hai chọn một!”
Phương Trì Hạ nhìn anh một cái, liền ngoan ngoãn nằm yên.
Lạc Dịch Bắc thõa mãn cô thuận theo, cứ ôm cô ngủ như vậy.
Phương Trì Hạ cũng một đêm không chợp mắt, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Giãy dụa cũng không ra, cô cũng không tiếp tục kháng cự, dựa vào trong ngực anh an tĩnh nằm ngủ.
Chỉ là cô ngủ không sâu lắm, do ngủ trong phòng anh khiến cô có chút không được tự nhiên,
Lại nghĩ Tiểu Tả có thể gọi cô, cô cứ như vậy mơ màng ngủ mấy giờ, cô lo lắng cho Tiểu Tả, nên dậy trước Lạc Dịch Bắc.
Sau khi tỉnh dậy liền đi phòng của tiểu tả.
Tiểu Tả đã tỉnh lại.
Thấy cô, rất vui vẻ nhìn cô cười.
“Ăn cơm ngon không?” Phương Trì Hạ vài bươc đi qua, ngồi bên giường của nó.
Tiểu Tả hôm nay tinh thần đã khôi phục rất tốt, lại khôi phục lại dáng vẻ tiểu thiếu gia.
Quét mắt nhìn người hầu ở đây, hắn cao giọng “Mọi người đi ra ngoài đi, nơi này tạm thời không cần mọi người.”
Đám người nhìn Phương Trì Hạ đang ở đât, tất cả đều yên lòng đi ra ngoài.
Cửa phòng đóng lại, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228945/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.