“Chuyện xưa của chị sao?” Phương Trì Hạ chua xót cười cười, có điểm tự giễu.
Cô có thể có cái chuyện xưa gì?
Kí ức khi còn nhỏ chỉ là sự trống rỗng, cái gì cũng không nhớ rõ, lúc lớn hơn một chút thì cô đang ở cô nhi viện cũng không có gì đặc biệt.
Lúc sau vào Phương gia, trên cơ bản đều phải đấu đá với anh chị em, có cái gì hay để nói?
“Ba mẹ chị đâu?” Tiểu Tả thuận miệng hỏi.
“Không nhớ rõ.” Phương Trì Hạ thản nhiên trả lời, kéo chăn lên để bé nằm xuống: “Đi ngủ sớm một chút, nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển.”
“Em ngủ thì chị sẽ không đi?” Tiểu Tả rất cẩn thận hỏi.
“Sẽ không.” Phương Trì Hạ nhìn thời gian trên di động, cho bé một đáp án khẳng định.
Lúc này đã trễ rồi, một mình cô trở về giữa đêm hôm cũng không an toàn.
Tiểu Tả rất vừa lòng, an tâm đi ngủ.
Phương Trì Hạ ở trong phòng với bé trong chốc lát, chờ đến khi bé ngủ say liền đi ra ngoài.
Vừa muốn về phòng mình liền nghe thấy tiếng người hầu ở dưới lầu: “Thiếu gia, ngài đã trở lại!”
Tiếng bước chân quen thuộc theo sát phía sau vang lên.
Đồng thời còn có một tiếng bước chân khác mềm nhẹ hơn.
Phương Trì Hạ ngẩn ra, bước chân tức khắc ngừng lại.
“Tô Nhiễm tiểu thư đã ăn tối chưa? Tôi chuẩn bị giúp cô nhé.” Giọng của người hầu lại vang lên một lần nữa.
“Cám ơn dì Trần.” Tô Nhiễm rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228572/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.