Phương Trì Hạ trở về phòng trọ của mình, tắm một cái, quấn khăn tắm đi ra ngoài thì đã đi ngủ thẳng.
Vẫn chưa ngủ được, giọng nói của Tô Nhiễm ở cầu thang lại lần nữa vang lên, "Dịch Bắc, hôm nay mọi người đều không có ở đây hả?"
"Ừ." Lạc Dịch Bắc bình thản trả lời cô ta.
"Xem ra đến không đúng lúc rồi." Tô Nhiễm dường như có hơi tiếc nuối.
"Ở lại đây trước đi, anh đưa em đến phòng của em." Lạc Dịch Bắc trả lời cô ta một câu, định đưa cô ta đi về phía cầu thang, Tô Nhiễm lại đột nhiên ngăn cản anh, "Em còn không vội ngủ, đến chỗ của anh ngồi chơi đi!"
Nói xong, cũng không chờ Lạc Dịch Bắc phản ứng, một mình quen đường quen cửa đi về phía trước về hướng phòng của anh.
Tô Nhiễm ở Lạc gia có phòng riêng, ở trên lầu.
Trước đây mỗi lần cô về nước ngắn hạn, đều sống ở Lạc gia, cho nên vô cùng quen thuộc với mọi thứ ở nơi này.
Người hầu ở đây cũng rất thân quen với cô ta, người của Lạc gia hầu như đều xem cô ta như người nhà, vậy nên thời điểm này cô ta đề nghị cùng đi với Lạc Dịch Bắc, vốn không cảm thấy có gì không thích hợp, cũng không gàn buộc lễ tiết đến vậy.
Lạc Dịch Bắc bất lực, chỉ có thể bình thản đi theo cô ta đến phòng của mình.
Phòng của Lạc Dịch Bắc và phòng trọ Phương Trì Hạ đang sống sát cạnh nhau, sân thượng của hai người đều sắp kề nhau, khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2228570/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.