Buộc chiếc dây thường thành cục để có thể trèo xuống, hắn bắt đầu quá trình xuống hang.
Khi đã nghe bên dưới vọng đến tiếng nói Cung Dực, đến lượt Tô Tuyết, Thanh Mộc Tinh giúp cô trèo xuống, bên dưới Cung Dực đã đứng sẵn, sắp đáp xuống thì được hắn ôm lấy dễ dàng tiếp đất.
Bỗng dưng Tô Tuyết thấy một con rắn to bằng nắm tay bò ngoằn ngoèo, cô hoảng sợ hét lên chói tai.
"Aaa!"
Cung Dực cũng nhìn thấy con rắn kia liền bảo Tô Tuyết bình tĩnh, nói vọng lên trên bảo Doãn Minh Dương và Thanh Mộc Tinh quăng xuống chiếc ba lô, lụt lội trong túi lấy ra một chai thuốc gì đó, đưa cho Tô Tuyết một chiếc mặt nạ phòng chống khí độc rồi cũng đeo cho mình một cái.
Con rắn hung dữ bò đến hai người bọn họ, Cung Dực nhanh tay xịt chai thuốc vào đầu nó, chưa đến hai giây, con rắn đã nằm bẹp xuống đất, Tô Tuyết thở phào nhẹ nhõm.
Thấy bên dưới có gì đó không đúng, Thanh Mộc Tinh vọng xuống hỏi.
"Sao thế?"
Cung Dực bảo hai người xuống dưới đây. Doãn Minh Dương bảo cô xuống trước với hai người họ, anh ở đây giữ dây cho cô phòng hờ sự cố, rồi dặn dò cẩn thận, đỡ cô leo xuống. Khi đã xác nhận cô tiếp đất an toàn thì mới trèo xuống.
Tô Tuyết cầm lấy ba chiếc đèn mini đưa cho hai người họ. Nhìn thấy con rắn nằm xõm dưới đất Thanh Mộc Tinh có chút hoảng sợ.
"Con rắn này là cái bẫy sao?"
Cung Dực lập tức phụ nhận.
"Không phải! Cạm bẫy ở đây nào dễ dàng như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300166/chuong-118.html