Nhìn chiếc hộp bằng nhung màu xanh dương to lớn đẹp mắt, Thanh Mộc Tinh tò mò đón lấy, cô dùng tay mở ra, một màu trắng đẹp mắt từ trong phát ra thu hút sự chú ý của cô, lập tức lấy thứ từ trong hộp ra.
Mắt nhìn bộ váy xinh đẹp trước mắt, cô mỉm cười rạng rỡ.
"Đúng thật là nó rồi! Dương! Anh tặng em sao?"
Anh xoa đầu cô đáp lời
"Không tặng em thì tặng ai?
Cô vui mừng nhào đến ôm anh, miệng nhỏ thích thú kể lại.
"Lúc nảy, em có thấy nó trên điện thoại, em rất muốn có nó, nào ngờ có một người bí ẩn đã mua mất rồi, không ngờ người đó là anh!"
Đặt một nụ hôn lên trán của cô, anh yêu chiều nói.
"Nếu em thích thứ gì cứ nói anh!"
Anh mốc ví tiền trong túi quần, sau đó lấy một tấm thẻ đưa đặt vào tay cô.
"Của em!"
"Em không cần đâu!"
Cô lập tức rụt tay lại lắc đầu, cô yêu anh không phải vì những thứ này, không muốn ngồi không hưởng thụ tiền của anh chút nào.
Doãn Minh Dương vẫn nhét tấm thẻ vào tay cô, anh dịu dàng nói.
"Tôi cũng là đàn ông, làm sao để vợ không hưởng được gì từ mình?"
Thanh Mộc Tinh vẫn một mực từ chối.
"Nhưng mà em chưa kết hôn với anh! Em không xem trọng những đồng tiền này!"
"Tôi biết!"
Anh lại mốc trong ví của mình ra tất cả năm chiếc thẻ đen còn lại đưa cho cô, cất lời.
"Trong mắt tôi, em đã là vợ của tôi rồi! Tôi muốn em giữ tất cả tiền của mình, muốn em sài tiền của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300151/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.