Qua ngày hôm sau, Thanh Mộc Tinh vẫn phải lết cái thân xác mệt mỏi, đầy dấu hôn của mình để đi quay phim. Vừa thấy Lăng Linh Sương vui vẻ ngồi nghịch điện thoại, Thanh Mộc Tinh e dè đi đến.
Thấy cô trước mặt mình, Lăng Linh Sương mỉm cười.
"Tinh Tinh! Ngồi xuống đây!"
Thợ hóa trang vừa làm xong cho Lăng Linh Sương, lịch sự cúi đầu chào hai người rồi ra ngoài.
Thanh Mộc Tinh ngồi xuống ghế, cô nói.
"Chị Linh Sương, ừm...mấy hôm trước Nhiên Nhiên có gọi cho chị nói về kết quả xét nghiệm đúng không?"
"Đúng vậy! Em...biết rồi?"
Lăng Linh Sương nghi ngờ nhìn cô không chớp mắt, Thanh Mộc Tinh nhẹ gật đầu một cái.
"Tốt quá rồi, chị sắp được làm dì rồi, tuy chị không thích chăm trẻ con cho lắm nhưng mà rất thích nựng và bế em bé, em phải thường xuyên đem bé con đến chơi với chị đó nha nha!"
Thanh Mộc Tinh cúi mặt, chẳng biết nói sao cho phải, bây giờ cô mới hiểu được cảm giác của Phương An Nhiên lúc đó là như thế nào.
"Chị! Thật ra người có thai không...không phải em!"
Lăng Linh Sương chau mày.
"Em nói gì vậy?"
"Chị! Người mang thai chính là chị, không phải em!"
Cả người Lăng Linh Sương cứng ngắt, hai mắt mở to.
"Tinh Tinh! Đừng giỡn, chị...mới một lần làm sao...làm sao có thể?"
Thanh Mộc Tinh thở ra một hơi lụt trong túi sách mình ra bản xét nghiệm tổng quát của Lăng Linh Sương sau đó đưa cho cô.
Lăng Linh Sương cắn chặt môi, chậm rãi lấy tờ giấy ra, quét mắt qua hàng loạt chữ, cuối cùng dừng ngay chỗ ghi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300150/chuong-102.html