Ánh nắng chói chang rọi qua khe cửa chiếu vào khuôn mặt đang say giấc ngủ ngàn thu của người con gái nhỏ trên chiếc giường trắng sáng sang trọng. Vì ánh nắng quá gây gắt nên cô khó chịu nhíu mày, đưa hai tay lên dụi mắt. Cô chán ghét mở mắt ra, đúng là cái ánh nắng chết tiệt, mới sáng sớm còn ngủ ngon chưa thẳng giấc mà nó đã gây gắt như này rồi. Phương An Nhiên vô tình nhìn vào chiếc đồng hồ treo tường thì bàng hoàng, mẹ ạ! 2 giờ chiều rồi sao? Phương An Nhiên cảm thấy cơ thể cực kì mệt mỏi, ê ẩm như mới vừa đánh nhau xong, đôi mắt bỗng chốc phát hiện sự khác thường, căn phòng cô nằm cực kì rộng rãi, cách bày trí hiện đại, tuy không cầu kì nhưng vô cùng ngăn nắp, sạch sẽ khác xa cái nhà trọ nhỏ hẹp mà cô ở rất nhiều, phải nói là nó rộng hơn gấp năm lần luôn nha cho dù chỉ là một cái phòng, trên giường cô nằm cũng vô cùng rộng rãi, ga giường, áo gối và chăn đều là màu lam đậm vô cùng sang trọng, còn trên người cô...cũng có khác thường luôn.
Phương An Nhiên nhìn chiếc váy ngủ màu vàng nhạt mình đang mặc mà lòng không khỏi sửng sốt. Gì đây? Cái này có phải của cô đâu? Cô còn chưa từng nhìn thấy, có đánh chết cô cô cũng cam đoan chiếc váy này không phải tự tay cô mặc vào người, vậy ai mặc cho cô? Ánh mắt Phương An Nhiên nghi hoặc nhìn xung quanh, ở đây chẳng thấy một ai. Đúng rồi! Hôm qua là đám cưới của cô, sau khi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-toi-la-nam-than/1300083/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.