Thành phố T,
Tại Ám Dạ lao, là nơi chấp chưởng xử phạt những kẻ phản nghịch, nội gián, người của phía đối địch muốn xâm phạm đến Vu gia rồi mới chuyển giao sang Bình Địa.
Trác Bình vừa bước vào liền thấy người con gái xinh đẹp giờ đã bị những vết bỏng chi chít che lấp, thân người chảy ra chất dịch màu vàng ướt đẫm nhìn rất kinh hãi chuẩn bị đưa vào phòng tối.
Trác Long thấy anh ta cũng không quan tâm lắm mà vẫn ngồi trên ghế phất tay bảo bọn thuộc hạ kéo cô nhốt vào phòng.
"Này, dù gì cô ta hình như cũng rất được lòng Quân chủ, ngươi lại làm thật đúng như lời ngài ấy nói, lỡ cô ta chết thì như thế nào?". Trác Bình thấy cô mà kinh hãi nếu không thấy lồng ngực cô còn hô hấp nhẹ thì anh ta sẽ tưởng rằng cô ta đã chết rồi cũng nên.
"Chúng ta có quyền từ chối mệnh lệnh của ngài ấy?". Trác Long liếc đôi mắt hoa đào sắt bén nhìn anh ta.
"Không, không phải. Tôi chỉ là lo ngài ấy sẽ hối hận mà thôi". Anh ta thoáng giật mình.
"Ha, đến đây... mèo khóc chuột... làm gì?". Giọng nói yếu ớt của cô bỗng vang lên bên tai khiến Trác Bình run lên.
"Cái đạp chân lúc trước của anh, tôi sẽ nhớ kĩ đấy. Anh nên mong là lần này tôi bị anh ta hành hạ đến chết đi". Giọng nói nhỏ dần bị vùi lấp sau cánh cửa nhưng sự đe dọa, cùng lạnh thấu xương trong đấy vẫn làm cho đấy lòng Trác Bình không khỏi thấp thỏm.
"Đưa đi đi". Trác Long thuộc hạ liền khóa cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-thuong-vi-vo-yeu-dung-chay/1302249/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.